Suy đoán của nàng
Màn đêm buông xuống.
Bước đi khẽ khàng, hắn men theo con đường nhỏ đi về phía cửa
cung.
Mấy cung nô mang theo đèn lồng, thỉnh thoảng cẩn thận nhắc nhở
con đường dưới chân, cẩn thận dè dặt nhìn nam tử tà mị tuyệt mỹ giữa trời chiều
kia, giống như tất cả ánh sáng của trời đất trong lúc đó đều ngưng tụ trên người
hắn, khiến thân ảnh cao to của hắn càng có vẻ phiêu phiêu như tiên nhân.
Hắn đi về từ chỗ thâm cung, khẽ nâng mắt lên, nhìn thấy hai thân
ảnh nho nhỏ ở cửa cung.
Trong màn đêm, đèn lồng màu cam treo cao cao, toả ra ánh sáng ấm
áp bao phủ một thiếu niên cùng một cô gái có chút buồn ngủ, bọn họ hơi nghiêng
người dựa vào xe ngựa, im lặng chờ đợi gì đó, nam tử lạnh lùng ở bên cạnh lập tức
nhìn ra đằng xa, hơi chút cúi người, dùng thanh âm trong trẻo nhẹ nhàng nói:
“Vương gia đến …”
Giống như làm bừng tỉnh hai tinh linh đang buồn ngủ, bọn họ mở
to mắt, ngóng nhìn về phía người nam tử đang đi đến.
Bỗng nhiên, trong lòng dâng lên một chút ấm áp nồng đậm.
Con ngựa có chút mệt mỏi lười nhác mà nhẹ nhàng phe phẩy đuôi ngựa,
đôi mắt nâng lên lại hạ xuống, đem hình ảnh ấm áp của ba người cùng đứng một chỗ
thu vào trong đầu, lại thản nhiên cúi đầu xuống. Mặc Uyên đi qua, ánh mắt đang
ngưng tụ lại lờ mờ rực sáng, bao phủ lên thân ảnh của nữ tử nhỏ xinh ôn nhu đứng
giữa trời chiều kia.
Trong lòng lờ mờ dâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537138/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.