Hòa thân
Một câu nói, làm ngự thư phòng vốn đang tĩnh lặng bỗng chốc có sức
sống, sau một hồi lâu trầm mặc, sắc mặt các vị đại thần có chút dịu đi, nhưng vẫn
không dám thả lỏng quá mức.
Bọn họ không hẹn mà cùng nhìn người nam tử tà mị lặng im bên cạnh
kia, sự trầm ổn của hắn làm mọi người hơi cảm thấy an tâm.
Đã nhận ra trong không khí hơi chút biến hóa, Mặc Húc giương mắt
nhìn Mặc Uyên vẫn đang trầm mặc không nói, nét cười bên môi đều tán đi, đế
vương kiệt ngạo mà tôn quý từ chỗ ngồi đứng lên, hai tay nắm chặt giống
như đang nắm sự sống chết của vạn người, cặp mắt thâm sâu của hắn tỏa ra ra ánh
sáng thanh u, chậm rãi nói: “Hai ngày sau Hồ Duệ sứ giả diện kiến, hiện nay, đội
ngũ sứ giả đã đến chỗ cửa thành rồi, sống ở nơi không xác định được rõ ràng,
nhưng là chiếu theo tình huống này, bọn họ có vẻ tự tin, không cần Trẫm bảo hộ…”
Ngắn ngủn mấy câu, làm sắc mặt chư vị đại thần trong thư phòng đều
thay đổi, bắt đầu băn khoăn mà nói chuyện với nhau ——
Mấy tháng rồi liên tục quấy nhiễu biên cương, mắt thấy Lạc Anh quốc đang không có cách nào chống đỡ, Hồ Duệ bỗng nhiên phái sứ giả tới, chuyện này không thể nói là không kỳ quái, bởi vì nếu coi như là sứ giả tới để thỉnh hòa, thì đáng nhẽ phải là bọn họ ở thế hạ phong chủ động đi thỉnh hòa mới đúng, có loại đạo lý nào mà địch quốc lại đi vươn tay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537136/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.