Áp bức
Mặc Kỳ nhìn vị đế vương trên điện kia, bỗng nhiên có một chút
run sợ.
Hắn chưa bao giờ nhìn thấy hoàn cảnh như thế này, chưa từng nhìn
thấy những người này, nhưng những người này giống như là đã biết hắn mấy trăm
năm rồi, nào là thiếu niên tài cao tuấn tú, nào là giường cột nước nhà, nào là
hậu sinh khả uý, trò giỏi hơn thầy, hắn có quen biết bọn họ sao?
Tất cả những nghi hoặc khiến hắn không nhịn được quay mặt ngang
sang, nhìn về phía chỗ ngồi của Mặc Uyên, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt, chính
ánh mắt trong veo như nước của tiểu cô kia ——
Nàng ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy trong trẻo nhưng lạnh
lùng, như thể đã nhìn quen loại hoàn cảnh này rồi, thân thể nho nhỏ của cuộn lại
trong lòng của ca ca, nhu thuận vẫn không nhúc nhích, tất cả những lời khen tặng
xa hoa mỹ miều thổi qua lỗ tai nàng như là nghe không thấy, chỉ đang dùng ngón
tay chơi đùa với góc áo, bỗng nhiên chú ý tới ánh mắt nóng rực của thiếu niên
kia, nàng ngẩng mặt lên, dùng đôi mắt trong veo nhìn lại hắn, trong đáy mắt của
nàng, hắn nhìn thấy vẻ thất thố của chính mình.
Ngực bỗng nhiên dâng lên một cảm giác hiếu thắng… Lẽ nào, cứ bại
bởi một tiểu cô nương như vậy hoài sao?
Mặc Kỳ có chút ảo não, không thể làm gì khác hơn là quay đầu lại,
tiếp tục dùng ánh mắt vừa kiên nghị lại không chịu thua kém nhìn chằm chằm vào
vị đế vương tôn quý kia.
Một màn nịnh hót rốt cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537133/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.