Vô thức muốn tránh né sự đụng
chạm của hắn, Lạc Cơ Nhi nhíu mày, hơi quay đầu đi.
Trong lúc đó, cảm xúc nhẹ nhàng trong nháy mắt biến mất, ánh mắt
của Mặc Húc hiện lên một tia sắc nhọn, nháy mắt lúc sau, lại bị sự nhu tình
không thể che dấu thay thế.
“Nói cho trẫm nghe… Sợ sao?” Hắn có chút ma xui quỷ khiến dựa
sát về phía trước, ngửi mùi thơm từ mấy sợi tóc của nàng, đôi mắt mở to, bên
tia sáng mờ mờ da thịt nàng oánh bạch trắng như tuyết, lại ôn nhuận, làm hắn nhịn
không được muốn tiến tới gần nàng, đem nàng ôm vào trong ngực, khẽ giọng trấn
an.
Bị hơi thở xa lạ xâm lược khiến lông mi Lạc Cơ Nhi run rẩy, nhợt
nhạt đáp lại:
“Uyển phi nương nương vừa sanh non, Hoàng Thượng không ở
bên săn sóc, trái lại còn hạ giá tới thăm tù phạm như ta, thực sự là rẩt thú vị…”
Hơi thở của hắn bị kiềm hãm.
Môi nở nụ cười nhạo, Mặc Húc lần thứ hai nhịn không được vươn
tay, vặn khuôn mặt nàng, ép nàng nhìn thẳng hắn, con ngươi cuồn cuộn một tia
khác thường:
“Đúng vậy… Trẫm quả thật là hành động điên rồ rồi, cả con người
cũng thay đổi rồi, từ ngày Uyển nhi sanh non xém mất mạng, trẫm tình nguyện giết
lầm một nghìn người, cũng không muốn lưu lại bất luận một kẻ nguy hiểm ở hậu
cung của trẫm, cho nên…
” Hắn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hơi có chút kinh ngạc của nàng, thoả mãn kề sát đôi môi cánh hoa đỏ bừng kia, “Cơ Nhi, ngươi cho rằng ngươi là ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537115/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.