Ngón tay lạnh lẽo lướt qua mặt, hơi chút chậm lại làm cho thân thể nàng có chút
khô nóng, bàn tay tái nhợt của nàng gắt gao nắm lấy tấm chăn tuyết nhung, nhìn
hắn, một luồng hơi thở tà mị đến gần, cặp mắt trong veo mà mệt mỏi có vài
phần e sợ.
Ngón tay trượt tới vành tai của nàng, dừng một chút, bàn tay lạnh lẽo thâm
nhập từ phía sau, nâng gáy của nàng lên.
Mặc Uyên cúi người xuống, cách khuôn mặt nàng chừng nửa tấc, có chút si mê
mà dừng lại cách khuôn mặt xinh đẹp kia một chút, tóc nàng ẩm ướt, y phục lộn
xộn, giống như vừa trải qua tai kiếp, còn trong ánh mắt nàng thì đúng là có sự
sợ hãi, càng chứng thực cho chút nghi ngờ này.
“Bảy canh giờ rồi…..” Môi hắn thấp thoáng có nét cười nhìn không ra, cặp mắt
thâm sâu nhìn thẳng vào đôi mắt như nước của nàng nói: “Nhớ ta không? Nô
nhi…”
Hơi thở hắn ám muội mà có ý quan tâm, tiến vào trong lỗ tai như là bàn tay trêu
chọc, gắt gao nắm lấy trái tim nàng, không có một động tác nào nhưng làm
toàn thân nàng đều trở nên căng thẳng.
Ưm một tiếng, Lạc Cơ Nhi muốn tránh khỏi ánh mắt của hắn, dùng một chút lực
tránh cái ót nhỏ khỏi tay hắn, nhưng khuôn mặt tái nhợt suy yếu của nàng một
lần nữa lại nhìn đối diện vào hắn.
Đối với nam nhân bá đạo như hắn, nàng vạn bất đắc dĩ chỉ có thể thản nhiên
đối diện hắn, đôi mắt có vài phần thống khổ cùng ai oán.
Mà nét thống khổ kia của nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537107/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.