Chỉ hai chữ ngắn ngủn nhưng lại làm lạnh dọc sống lưng Lạc Cơ Nhi, vẻ sắc
bén trong mắt lập tức tỏa ra…
Chỉ trong nháy mắt, nàng cảm nhận được ánh mắt của hắn từ đằng sau, mang
theo hàn khí lạnh thấu xương hướng tới gần mình, làn nước ấm áp vỗ về da thịt
nàng, cũng không thể làm dịu đi cảm giác cứng đờ của thân thể.
Lại sợ hắn…
Vẫn còn sợ hắn…
Dường như thật lâu sau, cảm giác đôi giày thêu rồng viền vàng bước tới gần,
Lạc Cơ Nhi theo bản năng lặn sâu xuống, để làn nước ấm áp bao phủ xương
quai xanh, nhưng lại lo lắng bị ngã vào giữa ao, hai tay yếu ớt bám trụ bờ đá
cuội trắng mịn, dùng sức lực còn sót lại, cố gắng xua tan sự yếu ớt mỏi mệt
đến cực điểm…
“Nô tì… nô tì không phải cố ý, nô tì chỉ là…” Quỳ trên mặt đất, Bích Dao không
nhịn được nước mắt, khóc nức nở lên tiếng, “Nô tì chỉ là đau lòng thay Uyển
chủ tử, nàng không làm sai điều gì.
Không nên hận nàng, lại càng không nên liên lụy đến người khác, các nàng
không xứng.”
“Ngươi thật nhiều chuyện.” Câu nói thanh tĩnh mà âm lạnh ngắt đi tiếng khóc
nức nở của nàng ta, đôi mắt thâm sâu của Mặc Uyên bùng lên ngọn lửa, chậm
rãi đi đến trước mặt nàng, lạnh lùng nhìn xuống: “Trái tim của Bổn vương đặt ở
đâu, là do ngươi quản sao?”
Bích Dao yên lặng, nước mắt kinh ngạc viền quanh hốc mắt, không biết làm sai
điều gì.
“Nô tì…”
“Đủ rồi,” Hắn thản nhiên ra lệnh, trong lòng nổi lên sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537094/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.