Châu Lãm Phong là người dậy trễ nhất trong đội, anh có tính ngủ nướng và thường xuyên dậy trễ. Khi bước vào phòng ăn thì đã thấy tất cả thành viên team mình tập hợp ở phòng ăn, nghe tiếng nói của Tiền Vũ anh chỉ gật đầu một cái rồi tới quầy nước pha một ly cà phê.
“Đội trưởng, anh Dương nói nếu anh dậy thì vào phòng họp lấy hồ sờ gì á, anh ấy để trên bàn.”
Tiền Vũ vừa mới ăn xong phần của mình, đang ngồi trên ghế ăn ké bánh ngọt của Du Diễn. Lộ Viễn vẫn còn đang ngồi ăn thấy Lãm Phong thì chỉ nhìn anh gật đầu một cái.
Trong đội tuyển ngoại trừ Lãm Phong năm nay 21 tuổi là lớn và Tiền Vũ nhỏ nhất thì hai người còn lại bằng tuổi nhau. Hơn kém nhau chỉ một tuổi nên Lộ Viễn cùng Lãm Phong không câu nệ chuyện bề trên hay bề dưới, ai lớn ai bé đều là anh em một nhà với nhau.
“Ừ, để đi xem.”
Lãm Phong cầm ly cà phê rồi rời khỏi phòng ăn. Lộ Viễn vừa lúc cũng ăn xong, đứng lên dọn dẹp một lượt rồi đi ngang qua chỗ Tiền Vũ cướp lấy cái bánh đang ăn dở còn ở trên tay của cậu nhóc mà rời đi.
“Lộ Viễn, bánh của tôi nhiều cái ngon, nhất thiết bắt nạt cướp cướp bánh của Tiểu Vũ vậy.”
“Thích.”
“Viễn ca, không chấp nhận lát về anh đền bù cho em, không em sẽ đánh chết anh!”
Lộ Viễn cười một, không trả lời câu nói của Tiền Vũ, đút tay vào túi đi ra khỏi gaming house.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyen-thu-e-sports-tai-nang/3729012/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.