Trì Chiếu livestream đến đúng mười hai giờ rồi tắt, xuống tầng ăn cơm.
Vừa ra khỏi phòng thì đụng mặt Chu Trừng Nhất, nhìn dáng vẻ này hẳn là vừa mới tỉnh.
"Trì Trì hả? Sớm vậy, em xuống ăn sáng à?" Chu Trừng Nhất mới tỉnh ngủ, giọng điệu lười biếng.
Trì Chiếu trầm mặc, là ăn trưa mới đúng.
Chu Trừng Nhất tỉnh táo hơn chút. "Đù? Trì Trì không ở lại căn cứ mà nhỉ? Sao em tới sớm thế?"
Trì Chiếu nhéo sống mũi, gật đầu đáp lại.
Chu Trừng Nhất lại hỏi. "Em ăn chưa? Không thì chúng ta cùng ăn đi?"
Chu Trừng Nhất quả thật nói rất nhiều, nhiệt tình đến phát sợ. Trì Chiếu đồng ý xong hắn mới thôi lải nhải.
Nhà ăn lầu một đã có người ngồi.
"Giờ mới dậy?" Vu Kim Ngôn nói với Chu Trừng Nhất, rồi quay sang gật đầu chào hỏi Trì Chiếu.
Chu Trừng Nhất ngáp ngắn ngáp dài giải thích. "Tối qua livestream muộn."
Hai người ngồi xuống.
Trì Chiếu không phải người nói nhiều, Vu Kim Ngôn cũng vậy. Nhưng có Chu Trừng Nhất ở đây, cậu ta nói nhiều hơn hẳn.
Trì Chiếu chẳng buồn chen vào, ngồi nhìn hai người kia đấu võ mồm.
Cơm nước xong xuôi, Trì Chiếu lên tầng trước để nghỉ trưa.
Cậu cũng quen với không khí trên bàn ăn rồi.
Dường như cảm xúc Trì Chiếu chẳng mảy may biến hóa, lúc huấn luyện buổi chiều đánh vẫn hăng như hôm qua.
Huấn luyện nói chung rất nhàm chán, phải ngày ngày tiếp xúc với thi đấu chuyên nghiệp mới hiểu được hai từ "huấn luyện"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyen-thu-chuyen-nghiep-khong-yeu-duong/3427477/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.