Trời mưa tầm tã.
Cô gái thân hình mảnh khảnh lảo đảo chạy trong mưa.
Đột nhiên, cô gái trượt chân, cả thân mình đổ ập xuống vũng nước trũng dưới lòng đường, đồ đạc từ chiếc túi ni lông không tính là nhỏ cũng theo đó mà lăn ra mặt đường...
Cô gái mím môi, rũ mắt, thầm nghĩ thu dọn thật nhanh chóng mới kịp giờ đóng cửa Ký Túc Xá. Thầm nghĩ xem đồ đạc bị nước làm ướt hỏng hết là bao nhiêu. Thầm nghĩ... giá như, có ai đó... tới giúp cô lúc này...
Đột nhiên, một bàn tay thon dài vươn ra, nắm lấy cánh tay nhỏ nhắn đã lạnh cóng đến trắng bệch của cô, dúi vào đó một chiếc ô, sau đó, bàn tay ấy lại tiếp tục vươn ra, giúp cô thu dọn đồ rơi vãi.
Nước mưa không còn rơi trên gương mặt xinh xắn nữa, nhưng tầm mắt cô nhòe đi. Không cần nhìn, cô cũng biết đó là ai... Là người con trai giống như ánh mặt trời, lớn lên bên cô, cùng cô cắp sách đến trường suốt thời thơ ấu. Thậm chí, lúc lên cấp III, họ từng là một trong những cặp đôi đẹp nhất của trường. Chỉ tiếc, lúc lên Đại học, lúc bắt đầu rời xa làng quê, đến với thành phố xa hoa này, cô lại ngu ngốc lựa chọn bỏ rơi người con trai đó, để đến với những hào nhoáng ngoài kia...
Đã hai năm, kể từ lúc đó, cô luôn cố tình tránh mặt anh.
Lúc đầu, là vì áy náy...
Phía sau, là bởi vì ân hận...
Nhưng... Tại sao...
- Tại sao... anh lại ở đây? -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyen-tap-ngon-tinh-ngan-cua-cao-co-doc/2178053/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.