"Đặng Hiền, anh dám đánh tôi?" Thích Mỹ Âm che mặt lại, bà ta tức giận muốn chết, bà ta gả tới nhà họ Đặng nhiều năm như vậy, có khi nào Đặng Hiền dám đối xử với bà ta như vậy đâu?
Trước đây nếu không phải bà ta gả đến nhà họ Đặng thì hiện tại làm sao Đặng Hiền còn có thể sống tốt như vậy? Bây giờ ông ta có năng lực rồi, vậy mà lại dám đánh bà ta.
Thích Mỹ Âm đứng thẳng người, bà ta cũng tàn nhẫn đánh lại một cái tát, Đặng Hiền không nghĩ tới Thích Mỹ Âm còn dám đánh trả.
"Thích Mỹ Âm, cô tự mình nhìn đi, Đặng Uyển đã bị cô dạy thành bộ dáng gì rồi, mới 10 tuổi mà đã biết dùng thủ đoạn để hãm hại em gái mình, cô thấy qua đứa trẻ nào như vậy sao?"
"Ha ha ha, thật buồn cười, chẳng lẽ Uyển nhi không phải là con gái của anh sao? Dựa vào cái gì mà nói là do tôi dạy? Anh thì không có trách nhiệm gì sao? Đó là bởi vì anh chưa từng dạy con ngày nào, con là tôi sinh, cũng là tôi nuôi dưỡng, nó chỉ là con của một mình tôi sao? Nó họ Đặng chứ không phải họ Thích, dựa vào cái gì mà bắt một mình tôi nuôi dạy?"
Thích Mỹ Âm vừa khóc vừa cười, Đặng Uyển ở bên cạnh bị dọa sợ, nó run bần bật trốn vào góc phòng, ba mẹ đánh nhau rồi, đến bây giờ nó mới hiểu rõ được tính nghiêm trọng của chuyện này, nó chưa từng thấy ba hung dữ như vậy bao giờ, trước kia đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-y-on-nhu/3588683/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.