Lời này vừa nói ra, toàn bộ phòng khách đều an tĩnh lại, sự vui mừng trong mắt Đào Đào thoáng chốc biến thành mất mát.
Vừa rồi Đào Đào nghe không hiểu lời bà nội nói, nhưng bây giờ người kia nói rõ ràng như vậy, làm sao Đào Đào có thể không hiểu, đôi mắt vốn đang sáng ngời của cô bé trở nên ảm đạm.
Thích Mân lập tức nắm lấy tay Đào Đào như muốn truyền dũng khí cho cô bé, Đào Đào ngẩng khuôn mặt nhỏ lên khẽ cười với cậu, tựa như muốn nói cô bé không sao.
Thích Mỹ Âm từ bên ngoài tiến vào, bà ta dẫn theo hai cô con gái, hai cô bé kia vừa đi đến đã nhào vào lòng bà nội Thích, bà nội Thích cũng đưa tay ôm chặt lấy các cháu, nhiệt tình hơn khi đối diện với Đào Đào rất nhiều.
"Cháu chính là đứa nhỏ mà chị dâu nhặt từ bên ngoài về à?" Thích Mỹ Âm mặc váy ngắn màu đỏ, đi đôi giày cao gót gần mười cm, đối với Đào Đào mà nói, bà ta chẳng khác nào một con quái vật khổng lồ đứng ở trước mặt cô bé.
Ngữ khí châm chọc mỉa mai như vậy, trong lòng Đào Đào có chút sợ hãi, cô bé rất muốn lùi về phía sau, nhưng nghĩ lại mình không thể nhát gan như vậy, không thể khiến ba mẹ mất mặt, thế nên Đào Đào đứng yên tại chỗ, mặc cho Thích Mỹ Âm đánh giá.
"Xấu quá đi mất, chị dâu muốn nuôi thì cũng phải nuôi đứa nào xinh đẹp một chút chứ, gầy như chỉ có da bọc xương thế này, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-y-on-nhu/3503511/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.