"Bé ngoan, tới đây ăn dâu tây đi." Thích Thành cầm một quả dâu tây từ đĩa trái cây lên đưa cho Đào Đào: "Con chơi với anh trai một lát nhé, đợi chút nữa ba lại xuống." Thích Thành vào vai một người ba rất nhanh.
"Con cảm ơn ba."
Thích Thành sờ sờ đầu Đào Đào rồi đứng dậy cùng Hà Vãn lên lầu.
"Đứa nhỏ này rất ngoan, anh vừa gặp đã thấy thích, rất tốt." Thích Thành vỗ tay Hà Vãn nói.
"Anh và em nghĩ giống nhau, từ lần đầu tiên gặp Đào Đào em đã cảm thấy con bé là đứa trẻ ngoan, anh xem tiểu Mân cũng rất thích con bé, có thể thấy đứa nhỏ này có duyên với chúng ta." Bây giờ Hà Vãn đã coi Đào Đào là con gái của mình nên tất nhiên chỗ nào cũng thấy vừa lòng.
"Nhưng mà con bé gầy quá, em dặn dò dì Phương chăm sóc con bé cho cẩn thận, nuôi con bé béo lên một chút, cô gái nhỏ phải béo chút mới đẹp."
"Anh không nói em cũng sẽ làm, trước kia con bé ở cô nhi viện, tuy rằng nơi đó có thể cho những đứa trẻ không có gia đình một nơi che mưa chắn gió, nhưng dù sao điều kiện cũng có hạn, có thể bình an lớn lên là tốt lắm rồi, bây giờ đã đón con bé về, em sẽ chăm sóc con bé thật tốt."
"Ừm, xem như đã thỏa mãn tâm nguyện muốn có con gái của em rồi nhé, về sau gia đình chúng ta đã đầy đủ hết."
"Đúng vậy, em mãn nguyện rồi, anh mau đi thay quần áo rồi nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-y-on-nhu/3487796/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.