Editor: Mận
Beta: Nê
———
Nguyễn Sơ Tinh đứng ở vị trí cao đã lâu, trước giờ cô đều lạnh lùng thờ ơ. Cho tới hiện tại cô cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ bị một đứa trẻ miệng còn hôi sữa trêu chọc.
Cô nhìn Đàm Tễ một cái, ha, đúng thật là miệng còn hôi sữa.
Trong đầu Nguyễn Sơ Tinh vẫn còn văng vẳng tiếng gọi "Chị" của cậu, bèn nói: "Sau này đừng gọi tôi là chị nữa."
"Gọi chị là vì tôn kính, không gọi chị thì em gọi như thế nào?"
Mái tóc của cậu nhóc bồng bềnh, ghé sát vào mặt cô, nhìn cô bằng đôi mắt trong suốt và khuôn mặt lễ phép.
Lúc cậu nũng nịu hôn cô, thở hổn hển trên người cô sao không cảm thấy sự tôn kính ấy?
Nguyễn Sơ Tinh xoa mi tâm, cô đem tất cả mọi chuyện liên kết lại từ đầu đến cuối, dò xét hỏi: "Cậu đã biết rõ tôi là ai nên cố ý tiếp cận tôi?"
Đôi mắt Đàm Tễ bừng sáng, đôi môi đẹp cong lên: "Đúng là như vậy, chị thật thông minh."
Có phải chị đã nhớ ra cậu rồi không?
"Cậu muốn dùng quy tắc ngầm với tôi để đổi lấy tài nguyên?"
Đàm Tễ sững sờ, cặp mắt đào hoa mê người chớp chớp liên tục, phản chiếu hình ảnh cô gái đang thu lại nụ cười, đôi mắt thâm thúy của cô nhìn cậu như một lưỡi dao sắc bén hung hăng đâm tới.
"Không..."
Cậu còn chưa kịp giải thích, Nguyễn Sơ Tinh đã gõ tay lên bàn một cái nói: "Nói đi, cậu muốn cái gì?"
Điều kiện của cậu nhóc này không tệ, cô ngược lại cũng có ý muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-y-doat-lay/921202/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.