Trans: Janet
Beta: Nê
——
Cuối cùng da mặt Nguyễn Sơ Tinh vẫn còn hơi mỏng, trước khi đến đoàn làm phim đã lấy băng cá nhân che lại. Cô giả vờ tức giận, quay đầu đi không để ý tới Đàm Tễ nữa.
"Chị không vui sao?" Đàm Tễ chỉ vào cổ mình: "Nếu không chị cũng trồng mấy quả dâu tây đi, như vậy chúng ta huề nhau rồi."
Con mẹ nó chứ huề nhau.
Thẩm Giai Giai quay đầu lại khiếp sợ nhìn Nguyễn Sơ Tinh.
Nguyễn Sơ Tinh không có mặt mũi gặp người khác nữa, cô giơ tay che miệng Đàm Tễ: "Em có thể câm miệng được không?"
Đàm Tễ kéo tay cô ra: "Trừ phi chị hôn em."
Thẩm Giai Giai nhịn cười, cô ấy chưa từng thấy Nguyễn Sơ Tinh ăn mệt như vậy bao giờ.
Bị người ta chê cười, Nguyễn Sơ Tinh quay đầu gửi tin nhắn cho Đàm Tễ: [Sau này ở bên ngoài em ít nói nhảm, ít làm chuyện khác người đi nha.]
Điện thoại vang lên một tiếng, Nguyễn Sơ Tinh cầm lên nhìn: [Ý của chị là em có thể làm những thứ này ở nhà đúng không?]
Nguyễn Sơ Tinh: "..." Càng tức giận.
Xe rẽ một vòng, Dụ Tích nhìn về phía sau: "Chị Tinh Tinh, hình như có xe bám đuôi."
Vị trí sân quay chụp tương đối hẻo lánh, xe cộ trên con đường này cũng không nhiều, nhưng hết lần này đến lần khác có một chiếc xe đi phía sau bọn họ, nhìn qua cũng thấy rất kỳ lạ.
"Lát nữa cậu đi đường vòng ngắt đuôi bọn họ đi."
Thật ra Đàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-y-doat-lay/3371017/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.