[Chị thích đàn ông như Hứa Diệc Nhiên sao?]
Vừa mới nhập xong cậu liền xoá đi, nếu như chị ấy thật sự thích thì phải làm sao? Cậu không thể hỏi vấn đề này, vì vậy đổi thành: [Chị và anh ta chỉ là bạn bình thường, vậy em có thể theo đuổi chị không?]
[Không thể.]
Mặt Đàm Tễ dài như đưa đám: [Tại sao?]
Nguyễn Sơ Tinh suy nghĩ một chút, sau đó trả lời: [Chị không thích đàn ông nhỏ tuổi hơn mình.]
Những thứ khác còn có thể thay đổi được, nhưng vấn đề tuổi tác phải làm sao đây?
[Chị, em nói cho chị một bí mật.] Đàm Tễ nói bậy bạ một cách nghiêm túc: [Thật ra em đã sửa tuổi trên chứng minh nhân dân.]
Nói nhảm xong Đàm tễ còn gửi thêm một gói biểu cảm hình mèo dễ thương.
[Sửa đổi? Kỳ thật cậu còn chưa trưởng thành đúng không?]
[...] Đàm Tễ cạn lời: [Em đã trưởng thành! Chuyện người trưởng thành có thể làm, em đều có thể làm được!]
Chuyện người trưởng thành có thể làm? Nguyễn Sơ Tinh sợ mình suy nghĩ lệch lạc, lạnh lùng trả lời: [Ồ.]
[Còn nữa, em không còn nhỏ chút nào, không hề nhỏ!]
[Ồ.]
Đàm Tễ uất ức giấu kỹ điện thoại rồi đi luyện tập.
Sở dĩ Nguyễn Sơ Tinh từ chối không đáp ứng Đàm Tễ là bởi vì Đàm Tễ vẫn còn trẻ tuổi, đối với cái gì cũng hứng thú, chờ sau khi sự nhiệt tình của cậu biến mất thì sẽ không còn hứng thú với cô nữa.
Cô đặt điện thoại xuống, chiếc banner mang về ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-y-doat-lay/3326267/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.