Lúc phát bài thi cùng bảng tổng hợp điểm cuối kì xuống, học sinh lớp Một đều thở phào nhẹ nhõm.
Dư Hiểu cầm mấy bài thi của Bùi Tẫn lật qua lật lại, tặc lưỡi nói: "Quả nhiên là Bùi ca, vừa ra tay là đứng top 1 ngay."
Bùi Tẫn buồn ngủ rũ rượi, mặc kệ anh ta.
Dư Hiểu lẩm bẩm nói: "Kỷ Thư lần này hình như thi rất tốt, Vĩ ca cũng tăng lên mấy hạng, sao tôi cảm giác cả thế giới đều tiến lên chỉ mình tôi thủ vững vị trí học tra vậy."
Bùi Tẫn xoa huyệt thái dương, đột nhiên nói: "Trước đây lúc cậu hẹn hò với bạn gái, có ai thích giám sát bắt cậu học không? Còn bận tâm tới tương lai của hai người này kia?"
Dư Hiểu suy nghĩ một chút, nói: "Không a, chỉ giám sát tôi mỗi ngày có lén lút đi gặp cô nào không thôi."
Bùi Tẫn nhìn anh khó khăn nói: "Người anh em, nghe tôi, đừng làm tra nam*."
*Tra nam: để chỉ những người đàn ông, chàng trai có nhân cách tồi tệ, giả dối, lưu manh, phụ tình, thường xuyên lợi dụng tiền bạc và tình cảm của người khác.
Dư Hiểu: "... Tôi không phải tra nam a, mấy cô ấy đều mắng tôi quá thẳng đấy." Dừng một chút, anh phản ứng lại, hỏi: "A Tẫn, cậu đột nhiên hỏi cái này làm gì."
Bùi Tẫn lấy nắp bút trên bàn đậy bút mực đen lại, ẩn ý khoe khoang: "Tôi có."
"Cái gì?" Dư Hiểu nhất thời nghe không hiểu.
Chuông tan học vang, Bùi Tẫn không trả lời anh ta nữa, lấy điện thoại đi ra cửa phòng học.
Dư Hiểu đứng tại chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tung/883714/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.