Sau khi tan học, Kỷ Thư nhận được tin nhắn do Dư Hiểu gửi - Sân bóng rổ, mau tới.
Kỷ Thư xem tin xong liền trở nên hoảng hốt, nhớ lúc vừa bị Bùi Tẫn dẫn đi theo bên người, nhóm Dư Hiểu đều không thể hiểu tại sao Bùi Tẫn muốn thu một học sinh ngoan hiền như cậu làm tùy tùng bên cạnh, mà cho tới bây giờ Dư Hiểu nghiễm nhiên đã coi cậu là người mình.
Thu xong cặp sách, Kỷ Thư chậm rãi đi sân bóng rổ tìm người.
Cậu biết tiết cuối cùng hôm nay của hắn là thể dục, thông thường chạy hai vòng liền được tự do hoạt động, Bùi Tẫn có lúc sẽ ở trên sân bóng rổ chơi, có lúc lại ở trong phòng học ngủ, cũng có lúc trực tiếp trốn học.
Mà là bất kể là làm gì, hắn đều để Dư Hiểu nói với cậu.
Kỷ Thư không tiến lên quấy rầy bọn họ chơi bóng, chỉ yên lặng đứng ở trên hàng khán giả, âm thầm nhìn Bùi Tẫn.
Hắn mặc một chiếc áo len đen tuyền, cả người toát ra khí lạnh, trên sân tùy ý đổ mồ hôi, đánh hết quả này đến quả khác, vô cùng đẹp mắt.
Xung quanh không thiếu nữ sinh túm năm tụm ba, sắc mặt e lệ nhìn chằm chằm Bùi Tẫn, trên tay cầm chai nước khoáng chưa mở.
Kỷ Thư nhìn họ, lại nhìn hai tay trống trơn của mình.
Kỷ Thư mím mím môi, lại cảm thấy lạnh.
Cậu mặc bên ngoài đồng phục một cái áo lông lớn, trông cả người mập mạp ngốc nghếch, như vậy mà đứng bên ngoài lâu một chút vẫn thấy lạnh.
Tại sao?
Kỷ Thư khó hiểu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tung/883698/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.