“Dù ban nãy Cát Lương có nói qua Lê Kiều có thói quen ở trần, thì cũng không phải tôi… cố ý.”
Cuối cùng Phạm Tiểu Ly vẫn quyết định tham gia chương trình tìm kiếm tài năng, mỗi kỳ có đạo sư minh tinh kết hợp cùng với một khách mời nam thần, đầy đủ mánh lới, hiển nhiên sẽ thu hút được sự chú ý.
Phạm Tiểu Ly có được cơ hội này cũng không dễ dàng gì, phải thi sơ khảo, thi vòng loại, mãi đến khi diện kiến đạo diễn cuối cùng mới đánh nhịp, một đường vượt qua bao cửa ải, giương không khuyên đơn độc phấn chiến. Cục diện trong hiểm tìm thắng đẫm máu tanh như này làm bành trướng lòng tự ái của cô bé, nếu như ngay từ đầu Phạm Tiểu Ly đã ôm thái độ “không đi cũng được” thì đã chẳng tiến sâu đến vậy.
Tôi lái xe đưa cô bé tới đài truyền hình “tâm sự” với đạo diễn, bản thân thì đi loanh quanh bên ngoài, thấy đồng hồ sắp tới giờ liền quay về đài truyền hình và đợi.
Chốc lát sau đạo diễn chương trình tự mình tiễn cô bé đi ra, tôi nghe Phạm Tiểu Ly nói đạo diễn họ Cù, lý lịch phong phú, hơn bốn mươi tuổi, nhưng người đàn ông xuất hiện trước mắt tôi nhìn vẻ ngoài cùng lắm chỉ hơn ba mươi, đầu húi cua, mặt trái xoan, trên cái mũi tròn là một chiếc kính gọng màu đen, có dáng dấp của một phần tử trí thức.
Hẳn đây là người được năm tháng hậu đãi, chứ như ba tôi, rõ ràng mới ngoài năm mươi, nhưng nhìn như bảy mươi không bằng.
Đạo diễn họ Cù kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tu-duong-do/48902/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.