“Con mẹ nó, cậu không muốn sống nữa à?”
Suýt chút nữa tôi trở thành vong hồn dưới bánh xe, khiến gương mặt đẹp trai của Lê thiên vương sợ tới tái nhợt. Trước đây hắn đá tôi, ba phần thật bảy phần cho có, chứ chưa bao giờ hạ chân thật, cũng may mà tôi phản ứng nhanh, mượn lực đá của hắn mà lăn trên đất một vòng, lầm bầm một chút rồi bò dậy. Không nói gì, chỉ cười hì hì nhìn hắn.
Bốn mắt cứ như vậy nhìn nhau mấy giây, tôi không nhịn được mà liếc mắt nhìn tài xế mới của hắn, mặt mũi trạc ba mươi, có mắt có mũi — không phải tôi khoe khoang, chứ gia là một người trọng hình thức, thường xuyên đặt điều kiện ngoại hình để chọn người làm, mọi người dù có quen hắn hay không đều biết điều này.
“Thật ra em tới không phải vì em, em nghe người ta nói tổ kịch của anh gặp phiền phức.” Vừa thấy người đàn ông đẹp trai như vậy tôi liền vui hẳn lên, thật sự không thể thu nổi nụ cười trên môi được.
“Ai lắm lời như vậy? Skylar à?” Lê Kiều vẫn lạnh lùng như cũ mà nhìn tôi, “Nếu cô ta không hiểu thế nào là giữ bí mật nghệ thuật thì về nhà cho thông suốt.”
“Anh đừng trách em lắm lời hỏi, em chỉ muốn biết anh tính giải quyết mâu thuẫn giữa lão Đức với lão nương Bì thế nào thôi?”
Sắc mặt Lê Kiều đột nhiên thay đổi, từ đôi mắt màu xám tro kia tôi nhìn ra được tia áy náy, trái tim lạnh xuống.
“Có phải anh định đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tu-duong-do/3260418/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.