Hắn chuẩn bị tử hình tôi ngay tại chỗ.
Hôm nay tôi thật sự không có mấy hứng thú, cố gắng phảng kháng hòng giãy ra, kết quả Lê Kiều lại càng hung bạo ấn lấy vai tôi, thứ gì đó dưới đũng quần cũng rơi vào tay hắn.
Bởi do trời chuyển nóng, quần áo trên người mỏng manh, chỗ hiểm lại thất thủ, cả người chợt mềm nhũn. Thoạt đầu gia hạ thủ không chút lưu tình, suýt chút nữa bẻ gãy cậu em của tôi, nhưng sau đó có lẽ thấy tôi im lặng chịu đựng, bàn tay hắn trở nên dịu dàng mà tinh tế kéo khóa quần tôi ra, cách lớp quần lót mà xoa nắn cơ thể tôi.
Tim lạnh đi lạnh đi, cơ thể cũng không mấy nhiệt tình, vốn tôi không định chống lại, bày ra tư thế chờ chết. Nhưng bàn tay hắn bao lấy cậu em của tôi, tôi liền cứng lên; đầu ngón tay hắn vừa sờ qua mã nhãn, tôi liền ướt.
Cả thịt xương đều thức tỉnh dưới bàn tay Lê Kiều, chẳng trách người ta nói đàn ông là sinh vật yếu ớt.
Dục vọng bất tức, nhục thân bất tử. (Dục vọng không nguôi, xác thịt không chết)
Lê Kiều lột quần tôi xuống, một cơn gió mát phả vào mông tôi, thứ gì dó cũng nhân lúc này mà dựng lên. Ngoài hồi còn bé bị Viên Quốc Siêu đè xuống bàn đánh đầy hung bạo ra, tôi chưa từng trần chuồng nằm dưới thân người đàn ông nào khác, tôi có chút ngại ngùng, nhưng sau đó nhanh chóng an ủi bản thân: Ngượng cái quái gì chứ, da mình bao trắng, mông mình bao vểnh!
“Mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tu-duong-do/3260402/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.