Edit: Sam
“Ba ơi!” Hai cô bé đáng yêu trông giống nhau như đúc từ trong phòng chạy ra, hướng về phía Đường Thốc đang cần cù thành khẩn mát xa lưng cho Thẩm Hạnh.
Đường Thốc nghe được tiếng đồng thanh của hai bé gái, anh sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, ngay cả trốn cũng không kịp rồi.
Đã không còn kịp rồi.
“Ba ơi, ba chơi búp bê Barbie với con đi!”
“Ba ơi, chơi bán đồ hàng với con đi!”
“Tổ tông của tôi ơi…” Đường ngốc khóc không ra nước mắt, anh nhìn con gái, rồi nhìn sang Thẩm Hạnh ra hiệu dám không tiếp tục mát xa thì đêm nay đừng hòng XX, “Lát nữa được không? Để ba mát xa cho mẹ các con trước…”
“Ba ơi, sao ba sợ mẹ thế!” Một bé gái chống nạnh không vui hỏi.
“Ba ơi, sao ba lại cưới mẹ!” Bé còn lại không cam lòng yếu thế.
“Ba…” Đường Thốc không dám trả lời.
Nếu trả lời sai…đêm nay không bị nhào nặn thành cái bánh sao…không bị đánh thành tên ngốc à…
“Ba ơi, lần đầu tiên ba gặp mẹ ở đâu vậy?” Thấy anh quanh co không dám trả lời, bé sinh đôi số một đột nhiên hỏi.
“Ba ơi, ba còn nhớ câu đầu tiên nói với mẹ không?” Bé số hai nói ngay sau đó.
Đường Thốc rõ ràng cảm nhận được có sát khí đánh tới…
**
Nếu bây giờ hỏi Thẩm Hạnh, có còn nhớ cảnh tượng gặp mặt Đường Thốc là thế nào không, vậy cô nhất định sẽ trả lời rằng, là ký ức dù có hóa thành tro tan thành bụi cũng không quên được.
Bởi vì lần đầu gặp mặt anh chàng ngốc chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tinh-so-duc/1247282/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.