Edit: Sam
Đầu tháng năm năm nay vào hạ.
Sau khi về tới thành phố S thời tiết gần như đều rất tốt, nhiệt độ không khí sau mùa xuân liên tục tăng lên đã dần có ý hạ nối gót.
Dung Tư Hàm ngồi trên sofa lười biếng xem tivi, cô định đứng lên đến phòng bếp làm chút gì ăn.
Sau khi cô mang thai trở về thành phố S, Dung Thành và Lý Lị gần như lâm đại địch, hai vợ chồng vì con gái còn có đứa cháu ngoại trong bụng, quả thực giống như cùng Tôn Ngộ Không đi Tây Thiên thỉnh kinh, bận rộn như lên núi đao xuống biển lửa, mỗi buổi sáng phó trưởng phòng Lý đích thân xuống bếp, nấu xong thức ăn rồi mới đi làm, Dung Thành gần như bỏ bớt xã giao một nửa, sớm tan tầm về nhà pha trà cho con gái uống.
Dung Tư Hàm đang múc cháo từ trong nồi ra thì điện thoại trong phòng khách vang lên, cô chầm chậm buông bát xuống, đi qua bắt máy.
“Hàm Hàm, con có khó chịu ở đâu không?” Lý Lị từ trong văn phòng gọi tới, âm thanh khẩn trương, “Thời tiết nóng, có dấu hiệu choáng váng nào không?”
Dung Tư Hàm cảm thấy buồn cười, cô kiên nhẫn lắc đầu: “Mẹ, đâu có ai như mẹ mỗi ngày vắng mặt vài tiếng còn gọi về năm sáu cú điện thoại, con cũng không phải sinh gấu trúc.”
“Haiz, dù sao cũng là cháu ngoại của mẹ, sao không khẩn trương chứ? Từ nhỏ đến lớn con chưa từng chịu khổ, sinh con là một chuyện rất cực khổ.” Lý Lị nói một tràng thì dừng lại, “Mẹ nói này, đứa bé đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tinh-so-duc/1247279/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.