Phương nhị thiếu gia dĩ nhiên không thể tự bơi về kinh thành, thế nên Phong gia lão gia vẫn là Phong gia lão gia.
Chờ đến khi hồi kinh, nghe nói Diêm Thiết phó sử đột nhiên bị bãi quan, giao cho Đại Lý tự điều tra, mà khiến người ta không thể tưởng tượng được chính là, Quách gia nội trong vòng một đêm mấy chục người cứ thế mà biến mất.
Phong Nhược Trần lúc nghe được tin này chỉ có chút cười cười thâm ý, rất khó phát hiện thế nhưng vẫn bị Phương Kính Tai thấy, biểu tình kia, giống như tất cả chuyện đó đều nằm trong dự liệu của y.
Quả nhiên một bụng xấu xa của tên này là vô cùng vô tận mà.
Phương Nhị thiếu gia ở trong lòng lẩm bẩm một câu, sau đó lại tiếp tục bày mưu làm sao đưa Nhược Trần y cùng khối bài tử kia vào cửa.
Chỉ là cũng không lâu lắm, Phương Nhị thiếu gia liền hiểu, quyền chủ đạo trên giường cũng không phải do xem nhiều hay ít cái loại sách xx kia hay là bản thân phong lưu bao nhiêu năm, then chốt là, chính hắn nhât định phải biến thành mèo! Nhưng mà…
Chuột có khả năng biến thành mèo á?
“Giang lão bản có ý tăng giá truân mễ…’’
Phương Kính Tai hít một hơi, sách trong tay để sau ót, lượn tới lượn lui.
“Biện pháp ứng đối cũng không phải là không có.”
Chiếm đoạt án thư của Phương nhị thiếu, cũng là người đối chiếu khoản mục Phong gia, khớp ngón tay xanh bạch rõ ràng đang gảy bàn tính, chậm rãi nói.
“Biện pháp gì?”
Phương Kính Tai bước dài đi đến, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tinh-mai-than/1317036/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.