Lịch trong máy tính chỉ còn một tuần.
Trước đó, cô dùng nguyên một tuần không ngừng tìm hiểuxem ba anh mẹ anh em gái anh thích cái gì, ngay cả việc chọn một món đồ chơicũng đi ba ngày trời. Đến tuần này, khi mọi thứ cũng ổn định đâu vào đấy thìlại bắt đầu đứng ngồi không yên.
Cảm xúc phập phồng như thế ảnh hưởng trực tiếp tớichất lượng giấc ngủ.
Mới hơn bảy giờ sáng, cô liền đón ánh nắng ban mai đầutiên, lăn lộn thức dậy, mơ mơ màng màng đi vào phòng bếp chuẩn bị cho anh quảtrứng ốp. Rốt cuộc khi ngửi được mùi khét, cái xẻng đẻo thức ăn đã bị ngườiphía sau cầm lấy: “Lại chiên nữa sao?”
Vì thế…lại có thêm một cơ hội nịnh nọt tâng bốc sựtoàn năng của thần tượng cao cấp nhà mình.
Trứng thơm lừng bưng lên bàn, còn có một bát cháotrắng nhẹ bụng.
Anh đưa cho cô đôi đũa: “Hôm nay em có việc sao?” GiaiHòa tập trung tinh thần nhớ lại: “Không có, nguyên tháng này không có việc gìhết.” Dịch Văn Trạch lại bỏ thìa vào bát cô: “Vậy sao lại dậy sớm thế?” Cô cốgắng nghĩ nghĩ, “Ngủ không được, lúc nào cũng nằm mơ hết trơn.”
Anh cười, không nói gì.
Giai Hòa múc một thìa cháo ăn, không yên tâm nhìn anh:“Mẹ anh sẽ hỏi em chuyện gì ấy? Tiếng Anh của em không giỏi lắm đâu, giới hạntrong việc nghe thôi, tiếng Quảng Đông cũng vầy…” Được rồi, cô thừa nhận vừarồi mình nằm mơ thấy mẹ anh, một người phụ nữ tao nhã vô biên, nhưng vấn đề làbà lại nói ngôn ngữ mà cô không hiểu. Biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tien-phong-hoa/3190880/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.