Đầu tiên là khoảng bảy giờ rưỡi tối, Giai Hòa vốntưởng rằng Dịch Văn Trạch phải ra ngoài ăn cơm bàn việc, lại không đoán đượcđến năm rưỡi anh cũng chưa có dấu hiệu gì là sẽ đi. Cho dù đang lên mạng, côcũng nhìn anh, mãi cho đến khi anh phát hiện mới hắng hắng giọng: “Nếu giờ anhkhông đi thì không kịp đâu.”
Anh nhìn thời gian: “Em đói?”
“Vẫn chưa.”
Em là heo à? Vì sao lúc nào cũng hỏi em có đói bụnghay không…
Giai Hòa cúi đầu, tiếp tục xem máy tính, đột nhiênphát hiện trên word có rất nhiều chữ sai chính tả. Tiêu rồi, lại bị một lầnnữa, ngồi bên người anh, quả nhiên hiệu suất công việc vô cùng thấp. Giai Hòaảo não nhíu mày, Dịch Văn Trạch lại nhìn cô một cái, cười bảo A Thanh đã gọicơm, sẽ đưa đến ngay. Giai Hòa kinh ngạc hỏi vì sao anh không ra ngoài ăn, DịchVăn Trạch lại hơi ngoài ý muốn: “Em có việc sao?”
Đương nhiên không có, chính mình ngoài ý muốn mà bayqua Thiên Tân, còn có kế hoạch gì?
“Anh không cần ăn cơm cùng mấy người kia sao?”
“Không cần,” Dịch Văn Trạch đứng lên, từ từ lấy một bộquần áo sạch trong tủ, “Anh với em ăn xong thì đi tiếp.”
Sau đó, anh thản nhiên vào toilet.
Mãi cho đến khi nghe được tiếng nước chảy rất rõ ràngvang lên, Giai Hòa mới mờ mịt thu tầm mắt lại, cúi đầu nhìn máy tính, sửa lỗichính tả. Bàn phím vang lên âm thanh lạch cạch lạch cạch cùng tiếng nước ào àochậm rãi giao với nhau. Giai Hòa nhìn chữ trên màn hình đã sửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tien-phong-hoa/3190837/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.