Giai Hòa muốn phủ nhận, nhưng vừa nói đến bên miệnglại cảm thấy không ổn, nên rốt cuộc vẫn thành thành thật thật ừ một tiếng,vươn tay cầm lấy tờ báo Dịch văn Trạch xem buổi chiều. Anh không hỏi nữa, chỉgiúp cô mở đèn đọc sách ra: “Mua khoang phổ thông?”
Sau đó đưa cho cô một chai nước, tiện tay mở nắp chai.
Giai Hòa cầm chai nước, uống một ngụm: “Khoang phổthông, ngồi chưa đến hai tiếng, ngủ một giấc đã đến.” Cũng không phải ngồi tratấn hàng chục giờ trong tuyến bay quốc tế, cũng không phải như ngôi sao tránhkhỏi tầm mắt công chúng nên cũng chẳng phải lãng phí tiền bạc làm gì.
Dịch Văn Trạch gật đầu: “Em quen là tốt rồi.”
Cô uống thêm một ngụm nước, lật lật mất trang báo,nhưng do không có thói quen đọc mấy bài viết tiếng Anh, chỉ có thể thả lại chỗcũ: “Có tạp chí tiếng Trung không, chính là loại tạp chí không cần nhìn chữcũng hiểu ấy.” Thật ra Giai Hòa không thích đọc mấy kiểu tạp chí như vậy, nhưngmà ngồi sát bên cạnh nhau như thế này, Giai Hòa cần làm gì đó để xao lãng tinhthần.
Dịch Văn Trạch còn chưa trả lời, tài xế đã chỉ chỉ hộcxe trước ghế phụ: “Lúc nãy A Thanh để lại, cô ấy thích đọc loại này.”
Giai Hòa thò người ra nhìn, quả thực hộc xe nơi ghếphụ có một xấp tạp chí lá cải, vài cuốn trong đó chỉ vừa mới phát hành gần đây.Cô vừa nhìn đã thấy ảnh bìa của mấy cuốn là Dịch Văn Trạch, ngượng không dámcầm, chỉ có thể nghiêng người tiếp tục chọn. Bỗng nhiên xe phanh gấp, Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tien-phong-hoa/3190820/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.