Không biết trên xe đang chơi trò gì, lúc Giai Hòa đếngần mới nghe được có người đang đàn ghi ta và hát. Nghe giọng rất hay, còn cóhai ba giọng nữ hát hòa theo. Cô dễ dàng nhận ra một giọng hơi chệch phô làKiều Kiều. Đang lúc vui vẻ vì có người ‘gặp họa’, Giai Hòa không nhận ra DịchVăn Trạch bỗng dừng bước, xoay người. Giai Hòa không kịp đề phòng, suýt chútnữa va vào người anh.
“Cảm ơn em.” Rốt cuộc Dịch Văn Trạch cũng lên tiếng,“Lẩu rất ngon.”
“Chuyện đó,” Giai Hòa mỉm cười, “Đừng khách sáo.”
Cô nhìn Dịch Văn Trạch, do dự một chút, rốt cuộc vẫnchưa nói được câu an ủi gì. Khoảng cách không xa không gần như vậy, có thể ngồichung bàn dùng cơm là tốt lắm rồi. Tình cảm cùng cuộc sống của anh, vẫn tốt hơnkhi đọc tin tức trên trang web, âm thầm oán hận như những fan bình thường khác.
“Đến lượt ai đến lượt ai,” Giọng Kiều Kiều truyền ratừ trong xe, “Ai rút trúng số hai vậy?”
Hình như là Trình Hạo lên tiếng, biện hộ này nọ rằngmấy vấn đề liên quan đến ngũ âm [1], bản thân anh ta không hiểu biết cholắm. Mấy câu đó lại khiến Kiều Kiều tức điên, ngoác mồm mắng to, nói kẻ làm mẫunhư cô nàng đang đứng ở đây, ai còn dám nói ngũ âm không tinh thông…
Dịch Văn Trạch tựa vào đuôi xe: “Em vào trước đi, mộtlát nữa anh sẽ vào.”
Giai Hòa hiểu ý anh, chui vào bên trong trước. Mấy lábài bị ném sang một bên, bia bọt cũng để lung tung. Dường như cảm xúc của mọingười đang tăng vọt, không để ý đến chuyện ngày mai phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tien-phong-hoa/103816/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.