Bên góc phải là một dòng chữ viết vội: You Smile ISmile.
Bốn phía chợt yên ắng. Dịch Văn Trạch đứng bên phảicô, cầm tách trà, bình tĩnh nhìn.
Giai Hòa nở nụ cười cứng ngắc, vừa muốn mở một filekhác lên, anh bỗng nhiên vươn tay, chỉ vào một vị trí hỏi: “Đây là ảnh bìa năm2007 của VOGUE?”
“Ừm.” Cô nắm chặt con chuột, lòng bàn tay run run.
“A Thanh luôn tìm ảnh bìa kỳ này.” Anh dừng một chútrồi tiếp tục nói, “Có thời gian gửi cô ấy một bản.”
Giai Hòa lại ừ một tiếng, lập tức click hai lần mởfile word, cắm USB vào.
USB lóe lên ánh sáng màu hồng, hiển thị việc kết nốithành công.
Liêu Tĩnh bỗng nhiên mỉm cười, cầm ấm trà lên, rótthêm một cốc cho Đạo diễn Khương: “Không thể tưởng tượng được Giai Hòa là fancủa A Trạch.” Đạo diễn Khương uống một ngụm, bỗng nhiên nhớ tới việc gì đó liềnnói: “Không nhắc tới thì tôi cũng quên. Lần đầu lúc gặp Giai Hòa, biên tập củacô ấy có nói, Giai Hòa làm biên kịch vì muốn viết kịch bản cho A Trạch á.”
Tôi nói lúc nào hả?!
Giai Hòa có xúc động muốn cầm đá dộng ngực mình…
Dịch Văn Trạch cười cười, lại dùng tiếng Quảng Đôngtán gẫu cùng Đạo diễn Khương. Mọi người đều là kẻ thông minh, chỉ là chuyệnbiên kịch là fan của nam nhân vật chính thôi, nên đề tài này rất nhanh đã bịchìm xuống. Giai Hòa lẹ tay lẹ chân sửa xong kịch bản, tìm cớ trốn ra khỏiphòng.
Mãi đến lúc ra đến hành lang, cô mới cảm thấy khuônmặt mình nóng đến muốn ngất đi. Thật sự là không còn gì mất mặt hơn.
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tien-phong-hoa/103807/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.