Hai huynh đệ mỗi người tìm một cây. Đại Sơn trước khi trèo lên cây dặn đệ đệ, “Cẩn thận một chút với quần áo, đừng làm hỏng y phục.” Bọn chúng chỉ có mỗi bộ y phục dày này thôi, nếu làm hỏng y phục sẽ bị đ.á.n.h đó.
“Đã biết.” Nhị Sơn đáp lời.
“Cẩn thận là trên hết, an toàn là số một. Nếu không sau này ta sẽ không dẫn các ngươi đi chơi nữa.”
Hai huynh đệ đang lo lắng về quần áo, lại bị lời của phu nhân dọa cho giật mình. So với y phục thì chơi với phu nhân quan trọng hơn. Hai người tâm hữu linh tê nhìn nhau, y phục gì đó không quan trọng.
Hai người mỗi người ôm một cây, linh hoạt như vượn, thoắt cái đã trèo lên. Không dám trèo đến ngọn cây, chỉ trèo được nửa chừng. Khiến Triệu Cẩm Nam nhìn đến ngây người, đúng là thuật nghiệp có chuyên công. Lũ trẻ trèo cây đều rất chuyên nghiệp.
Hứng thú bừng bừng vỗ tay, bảo hai người xuống. Lại bảo hai huynh đệ trèo thêm một lần nữa, bảo bọn chúng nói qua về kỹ thuật của mình. Triệu Cẩm Nam cảm thấy gần đủ rồi, liền muốn tự mình thử xem sao. Khiến hai huynh đệ sợ đến xanh mặt, lập tức toát mồ hôi lạnh toàn thân. Linh Đang và Triệu Nhi vui vẻ vỗ tay, nương trèo xong thì đến lượt bọn chúng trèo.
“Phu nhân, nếu nương mà biết bọn ta dạy người trèo cây, về nhà sẽ bị đ.á.n.h đó.” Đại Sơn mếu máo.
Nhị Sơn càng thêm sờ sờ m.ô.n.g mình.
Linh Đang vô lương tâm cười hì hì, “Các ca ca mau chạy đi, nương sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-than-khong-gian-ta-mang-theo-trang-bi-sat-thu-xuyen-khong-den-nam-trieu/4795278/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.