Trồng Trọt
Trong trang viên, Triệu Cẩm Nam và Chu Sâm đang nằm trong chăn nói chuyện, lũ trẻ đã ngủ say.
“Họ nhịn bánh màn thầu của mình mang về nhà ư?”
“Ừm.” Mọi người đều ngầm hiểu, nhưng không ai nói ra.
“Thời buổi này nhà nhà đều sống không dễ dàng sao?”
“Không dễ dàng. Sau khi trồng trọt một năm và giữ lại khẩu phần lương thực, phần còn lại đều phải bán đi để đổi lấy chút tiền.”
Khẩu phần lương thực mà mỗi gia đình giữ lại thực sự không dư nổi một miếng.
“Năm nay, đất nhà ta hãy thuê người trồng đi, để lại một ít trồng rau, còn lại tất cả đều trồng lương thực.”
“Được.”
“Phải tích trữ lương thực một chút, sống dựa vào trời mà không tích trữ lương thực thì quá thiếu cảm giác an toàn.”
Chu Sâm đã cảm nhận sâu sắc rằng cảm giác an toàn của nương tử hắn là vô cùng quan trọng, vì vậy phải tốn rất nhiều tiền để mua sắm thật nhiều thứ cất giữ thì mới có được cảm giác an toàn.
Chẳng hạn như gạo và bột mì trong nhà phải luôn có vài bao mới được, rau thịt cũng vậy, chăn đệm vải vóc thì càng phải thế.
Một bộ để dùng, còn phải làm thêm hai bộ để dự phòng.
Ngay cả vũ khí cũng vậy, đều phải có đồ dự phòng mới có cảm giác an toàn.
“Những mảnh đất bỏ hoang kia, cứ gieo lúa mì trước đi! Để lại cho ta một ít trồng rau thôi.”
Chu Sâm hoàn toàn là một kẻ ngoại đạo trong việc đồng áng, nương tử hắn chắc cũng không hiểu rõ.
“Thời tiết này mà trồng lúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-than-khong-gian-ta-mang-theo-trang-bi-sat-thu-xuyen-khong-den-nam-trieu/4795276/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.