Chương trước
Chương sau
Buổi tối là sự kiện khai mạc, Frey thần bí mất tích, Lâm Hoài nhàn rỗi không có việc gì liền chạy vào không gian.
Vừa vào không gian, liền vội vàng cởi áo tháo thắt lưng nhảy vào ôn tuyền, thẳng đến nước nóng vượt quá đỉnh đầu, ở dưới nước hưng trí bừng bừng lặn một lúc mới cảm thấy mỹ mãn mà nổi lên. Trong khoảng thời gian này vẫn bề bộn nhiều việc, mỗi lần đều là dùng tinh thần lực câu thông quan sát không gian, không có tự mình tiến vào, mỗi lần nhìn đến ôn tuyền nhiệt khí bốc hơi lại không được nhảy vào ngâm thật sự là buồn bực đến ngứa răng.
Tắm rửa xong, bọc chính mình trong 1 tấm khăn tắm siêu to, ngồi trên tảng đá ven hồ chà lau tóc.
Mặt hồ chiếu ra 1 bóng dáng thiếu niên mười ba bốn tuổi, sắc mặt rối rắm đem mái tóc dài màu lam xoa nắn lung tung beng, ngón tay có lệ cào cào vài phát, dùng dây buộc cố định tóc lại.
Quả nhiên tóc dài thật đáng ghét mà, cứ phải chải chải, mệt. Buộc tạm lên mắt không thấy tâm không phiền, nhìn không tới coi như không tồn tại, Lâm Hoài thở ra 1 hơi thật dài, được tắm rửa sạch sẽ, thích ý nằm trong bụi cỏ mơ hồ ngủ.
Vừa tỉnh lại, tóc khô mát sạch sẽ, mềm mại buông xoã, dây buộc tóc không biết rơi ở góc nào rồi, tìm không ra, Lâm Hoài tìm một chút, vẫn không thấy, đành buông tha. Xem xét người mình không có chỗ nào không đúng mới yên tâm mà đi ra ngoài.
Mở cửa phòng, nhìn thấy thị nữ cùng Frey đều đang chờ ngoài cửa, bọn thị nữ cách xa chỗ Frey đứng, ngẫu nhiên vụng trộm liếc mắt một cái, một câu cũng không dám nói với hắn.
Lâm Hoài trong mồ hôi tuôn như mưa, may mà mình có khóa cửa, chơi trò tự nhiên xuất hiện sẽ doạ chết người mất. Ở lâu bên Frey, tâm phòng bị càng ngày càng yếu, không biết là tốt hay xấu.
Thị nữ thấy Frey không nói gì, đi đến trước mặt Lâm Hoài nói: “Thành chủ phu nhân chuẩn bị lễ phục mới tinh cho mấy người, tiểu thiếu gia có muốn thử trước không? Có chỗ nào không vừa còn kịp chỉnh nhỏ lại.”
“Thành chủ thật sự là dụng tâm, ngay cả lễ phục đều chuẩn bị.” Lâm Hoài làm bộ như vô tình hỏi, “Thật có lỗi, ta ngủ rất sâu, không để các người chờ lâu chứ?”
Bọn thị nữ nhìn thoáng nhau, “Lúc chúng ta đến thì đã thấy vị đại nhân kia chờ ở ngoài cửa, muốn gõ cửa lại bị ngài ấy ngăn lại. Chẳng qua, tiểu thiếu gia không cần xin lỗi, chúng ta vừa tới mà thôi.”
Lâm Hoài trong lòng lộp bộp một chút, vậy Frey đến từ lúc nào? Liếc mắt nhìn Frey 1 cái, thấy hắn vẻ mặt bình tĩnh không gợn sóng, nhân tiện nói: “Tiến vào nói sau, chờ ở bên ngoài rất ngượng ngùng.”
Bọn thị nữ lần lượt tiến vào, bốn người, đem Lâm Hoài bao vây.
Lâm Hoài lúc này mới ý thức được mục đích đến đây của các nàng. Bốn vị đều là mỹ nữ dáng người cao gầy nóng bỏng, nhất thời tay không biết để chỗ nào.
Trong đó một thị nữ mặc quần áo đỏ đậm cười rộ lên: “Em trai nhỏ đừng khẩn trương, các chị chỉ muốn thay quần áo cho em, nếu lớn nhỏ không thích hợp còn phải sửa lại, em cũng không muốn chính mình mặc bộ quần áo rộng thùng thình đi dự yến hội chứ.”
Thay quần áo thì trước tiên phải cởi quần áo a, Lâm Hoài càng 囧 , “Kỳ thật —— ”
Lâm Hoài nói còn chưa dứt lời đã bị Frey đánh gãy, hắn cũng không thèm nhìn tới bọn thị nữ, nói: “Các người đi ra ngoài trước đi, nơi này có ta là đủ rồi.”
Thị nữ nhìn nhau vài lần, không biết làm như thế nào cho phải.
Các nàng biết hai người này đến từ Corina, nơi đó rất mạnh mẽ, dân trong thành đều là những người đánh giặc rất giỏi, nhưng cho dù là quý tộc cao nhất cũng không có cái gọi là cuộc sống quý tộc, nói 1 cách thông tục, chính là dã man mà thô tục. Đúng là xuất phát từ phần lo lắng này, thành chủ phu nhân mới bảo thợ may lâm thời chế tạo gấp gáp hai bộ lễ phục, để ngừa tình cảnh xấu hổ xảy ra khi tham gia tiệc tối, cố ý dặn các nàng lúc nói chuyện phải uyển chuyển, không thể xúc phạm tới lòng tự trọng của hai người.
Thị nữ mặc áo đỏ do dự thật lâu, sau mới mở miệng nói: “Thời gian chế tác lễ phục mặc dù ngắn, nhưng thợ may đều là tay nghề rất giỏi, không hề có chuyện ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, dựa theo định chế lễ phục chính thức nhất, lúc mặc rất phức tạp.”
Thành chủ phu nhân bảo các nàng như vậy cũng không sai, nhưng các nàng lại không biết tại sao cần coi trọng, trong nhà thành chủ cũng không ít cao thủ, thiếu thành chủ cũng là 1 thế hệ cao thủ số 1 số 2 trong giới trẻ. Nghe được lời của Frey lại càng không vui, vốn chính là coi 2 người từ 1 thành nhỏ nghèo nàn lạc hậu đến ở nhờ, các nàng chẳng qua đến chấp hành mệnh lệnh lại còn ra sức bị khước từ. Ý tứ của nàng thực rõ ràng, ngươi khẳng định sẽ không biết mặc, đến lúc đó lại chẳng phải kêu chúng ta vào sao, phiền toái nhau, không bằng để chúng ta mặc cho nhanh.
Lâm Hoài nhìn đến  bộ quần áo thật dày trong tay các nàng, nhìn qua có rất nhiều lớp, đồ án thêu màu lam đậm rồi lần lượt đổi thành lam nhạt. Chỉ thêu dùng cũng không phải loại tầm thường, hai loại màu sắc khác nhau không nhiều lại hiện lên vẻ sáng bóng khác nhau dưới ánh đèn, đồ án cẩn hoa thêu trên vải dệt cũng nhín rất rõ ràng. Nói đến cũng khéo, Lâm Hoài ở thế giới này biết đến loại hoa quý tộc ưa thích hoa diên cẩn kia lại đúng là quốc hoa của đế quốc này.
Mà quan trọng hơn là, Lâm Hoài liếc mắt một cái đã biết, mình khẳng định không biết mặc. = =
“Đi ra ngoài. Ta không muốn nói lần 3.” Frey lãnh ngôn nói.
Hàn ý trong lời nói làm cho Lâm Hoài giật nảy mình.
Hay là Frey vẫn còn đang buồn bực về vụ nước sinh mệnh? Frey mà tâm tình không tốt quả nhiên là thứ khủng bố nhất trên đời (=)) )
“Vâng.” Bọn thị nữ đành phải rời đi.
Cửa đống vang lên tiếng động nho nhỏ, Frey không nói câu gì, chỉ ngồi xuống.
Lâm Hoài thiếu chút nữa nói ra mồm: “Tôi vừa rồi ở…”
Frey lắc đầu nói: “Tôi không phải đang hỏi cậu cái gì, tự mình muốn làm thì đi làm à được. Chỉ là…” Chỉ là vừa mới nghe nói cậu nghỉ ngơi trong phòng liền đến tìm, cửa khoá, dùng tinh thần lực dò xét phòng một chút thì không phát hiện sinh mệnh lực tồn tại. Nếu không phải lý trí nói hết thảy đều tốt, hắn thiếu chút nữa phá cửa xông vào. Sau đó thị nữ lại tiến đến, đợi không lâu, mới nhìn thấy Lâm Hoài bước ra.
“Là Curtis cho tôi, Curtis chính là Pháp thần không gian kia, là người sẽ nói sẽ đưa chúng ta trở về đó.”
“Tôi nhớ rõ. Tôi nói rồi, nếu cậu không muốn thì không cần phải nói.” Frey ôn hòa mỉm cười, “Chuyện của tôi còn chưa giải thích rõ ràng với cậu, tôi biết cậu vẫn hoang mang vì sao tôi với Berger lại xô xát. Yêu cầu cậu thẳng thắn, điều này không công bằng, mỗi người đều có những bí mật nho nhỏ của chính mình, cậu có thể không cần nói cho tôi biết. Chỉ là, chỉ là nhiều lúc tôi sẽ lo lắng.”
“Cũng không có gì không thể nói.” Lâm Hoài hít vào nói, “Chính là không gian này ta cũng không biết rõ ràng lắm, chỉ biết là có thể cho 1 vài thứ vào, hoặc là lấy nhất vài thứ đi ra, giống như tuý đằng kia vậy, còn có mình tôi nữa. Không phải thứ rất hữu dụng gì đó, cùng Curtis lại không quen, hắn cũng sẽ không đưa thứ gì thứ tốt cho tôi —— biết chính mình có thứ này, nhận thức Curtis cũng là chuyện sau khi đến đại lục này mới biết. ” Thanh âm càng ngày càng thấp, cực lực đem tác dụng cuả không gian giảm nhỏ đến mức thấp nhất, nói nửa thật nửa giả cả buổi, cũng không biết Frey nghe có hiểu không.
Frey xoa mái tóc dài tán loạn của Lâm Hoài, “Nếu như vậy, vào lúc phiền toái còn có phương pháp bảo mệnh (bảo trụ tính mệnh),không phải tốt lắm sao?”
Lâm Hoài ngồi xuống, “Là có thể cứu mạng không sai.”
“Vậy thật tốt quá.” Frey cũng trầm tĩnh lại, bất luận như thế nào, quan trọng nhất chính là an toàn, những thứ khác có thể nói sau, dù sao một ngày nào đó nhóc con trước mắt sẽ nói toàn bộ cho mình, chút lời này chỉ là lợi tức thôi.
Tốt cái gì mà tốt, một chút cũng không tốt!
Curtis có nói qua, cậu đã là chủ nhân của không gian, không cần sự đồng ý của y, không gian vẫn sẽ là của cậu, sẽ không bởi vì ngoại lực mà thay đổi, cho dù người cưỡng chế có là Curtis thì cũng thế.
Như vậy nó hoàn toàn thuộc về cậu, căn bản không cần lo lắng sẽ bị cướp đi. Bởi vì sợ rước lấy phiền toái, rốt cục vẫn là không nói lời nào thật. “Rõ ràng là chuyện rất tốt mà, sao lại bày vẻ mặt ủ rũ thế kia? Vậy thì tốt quá rồi còn gì, về sau tôi có thể mặc kệ cậu, dù sao thì cậu cũng đã có vũ khí lợi hại ẩn thân như thế, gặp được nguy hiểm liền trốn đi, chờ tôi đem phiền toái bên ngoài đều giải quyết xong mới đi ra, thật tốt.” Frey nói giỡn.
“Mới không tốt, tôi cũng không phải là kẻ nhát gan như vậy, tôi cũng rất mạnh mà.” Mặc kệ nói như thế nào, thấy thái độ hoàn toàn không ngại của Frey, cảm giác thoải mái rất nhiều. Ăn ý của bọn họ trong lúc đó vốn không cần cố kỵ nhiều lắm, hoàn toàn thẳng thắn với nhau cũng không cần gấp như vậy.
“Thật đúng là không thấy nha.” Frey còn thật sự đánh giá, cuối cùng cho cái kết luận, “Cũng chỉ là 1 nhóc tiểu quỷ, dám nói chính mình lợi hại, thật sự không biết trời cao đất rộng là gì.” Vừa nói, một bên cầm lấy chiếc lược đem mái tóc dài hỗn độn chải mượt. Chất tóc của Lâm Hoài tốt lắm, mềm mại suôn mượt. Lại dùng 1 đoạn dây buộc đuôi gà, hắn không biết nhiều kiểu lắm. Nhưng làm thế nào biến tóc Lâm Hoài ngắn gọn lại thoải mái, kinh nghiệm của hắn lại không ít.
Lại ỡm ờ giúp Lâm Hoài mặc lễ phục, lễ phục chính là dựa theo chiều cao tiêu chuẩn để chế định, nhưng cũng may người Lâm Hoài tuy nhỏ nhưng dáng người cũng xem như tiêu chuẩn, cơ hồ không có chỗ cần sửa.
Frey cũng tự mặc lễ phục vào, Lâm Hoài nhìn xem mà mắt sáng ngời hữu thần.
Tốc độ cởi quần áo của Frey đúng là nhanh, tuy nói đều là nam không cần để ý nhiều lắm, cũng không nghĩ để ý đến lòng tự trọng của 1 thằng nhóc chưa phát dục hoàn toàn nhưng thực ra đã là anh già 30t sao? So sánh với hắn mà nói, mình thật sự vừa gầy lại vừa nhỏ .
“Như thế nào, xem ngây người?” Frey mặc nốt lễ phục, trêu chọc nói.
Lâm Hoài khinh thường quay đầu: “Có cần không chứ, về sau tôi sẽ càng cao hơn, càng khoẻ mạnh hơn anh!”
Frey buồn cười so so chiều cao 2 người: “Mỏi mắt mong chờ.”
“Chờ coi!” Lâm Hoài hừ một tiếng.
Chờ ở ngoài cửa thị nữ rốt cục đợi cho cửa phòng mở ra, hai người chẳng những không có trong dự đoán chật vật, ngược lại mặc tử tế rất ra khí chất lễ phục.
Lâm Hoài nho nhỏ, tóc dài màu lam nhạt như hoà cùng 1 chỗ với lễ phục màu lam, con ngươi trong vắt sáng ngời giống như thanh tuyền, ý cười ấm áp bên môi như gió mắt phảng phất thổi vào mặt.
Frey 1 bên cao lớn lại đem màu đen lạnh lẽo cứng rắn phơi ra đến tận cùng.
“Chị thị nữ ơi, chúng tôi đã chuẩn bị tốt, các chị xem còn có cần chỉnh sửa chỗ nào không?” Lâm Hoài đi qua hỏi.
Nói chuyện vẫn là vị thị nữ áo đỏ kia, nàng là 1 trong 4 vị thị nữ cấp cao nhất trong cấp trung đẳng, cũng là người thứ nhất phục hồi tinh thần lại, trong lòng vẫn kinh ngạc về khí độ của hai người. Trên đời này rất nhiều thứ không thể ngụy trang, thực lực, tài phú, trí tuệ, khí độ, đúng là mắt nhìn của các nàng vẫn còn kém cỏi lắm, họ còn lâu mới là người đến ở nhờ từ 1 nơi hẻo lánh, “Không cần, nhìn qua cũng giống như lúc mặc trên hình nộm, chúng ta qua chỗ thành chủ phu nhân xin phép, lễ khai mạc sự kiện của thành Northen tổ chức ở lễ đường, hiện tại trong đại sảnh không hề thiếu mỹ thực, các ngài có thể qua xem, thật sự rất không tồi.”
Nhìn đến bóng dáng vài vị thị nữ biến mất không thấy, Lâm Hoài mới toàn thân thả lỏng.
“Đang tiếc mấy chị gái thị nữ không giúp cậu thay quần áo?” Freddy hai tay ôm ngực, không mặn không nhạt nói.
Lâm Hoài mồ hôi một phen, “Có ăn còn không mau đi, ở chỗ này ngây người làm cái gì?” Dự cảm nói cái gì cũng không tốt, còn không bằng đánh trống lảng sang đề tài khác cho lành. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.