Chương trước
Chương sau
Con ếch thông minh không biết đã sống trong không gian bao lâu, sinh vật được linh khí trong không gian dưỡng ra thường chỉ ngồi không, 1 thân da ếch của nó cũng giống như nước, răng nanh chuột còn chưa có khép lại thì ếch đã né được ra ngoài. Ngược lại con chuột kia giống như đã đói lâu rồi, khí lực toàn thân đã dùng hết nên té lăn trên đất không nhúc nhích.
Lâm Hoài lấy 2 ngón tay kẹp lấy con chuột nhỏ. 1 sinh vật nhỏ bẩn hề hề nhìn không ra màu sắc nguyên dạng, ánh mắt nửa mở, mệt mỏi thật sự nên đem đuôi quấn quanh ngón tay Lâm Hoài nhắm mắt ngủ.
Con chuột này đúng là không đơn giản, cũng không biết là vào khi nào, có thể sống sót trong này, còn có khí lực bất ngờ tấn công ếch thông minh, tuy cuối cùng thất bại nhưng cũng là 1 vật nhỏ có dũng khí. (= =? Đói quá hóa liều thôi mà.)
Lâm Hoài nhẹ nhàng cười, đem chuột cũng cất vào ống trúc cùng con ếch rồi cất vào không gian.
Frey gần đây bề bộn nhiều việc, phân nửa thời gian ban ngày Lâm Hoài cũng dùng ở nghiệp đoàn y sư nên 2 người thường thường không thấy mặt.
Mới đầu vài ngày lúc buổi sáng trên bàn có điểm tâm của cậu còn dùng nước ấm tẩm để phòng ngừa bị lạnh. Buổi tối Lâm Hoài mệt cực kì ngủ mất rồi thì Frey còn chưa trở về. Nhưng có điểm tâm là chứng minh hắn có về nhà, về sau Lâm Hoài trực tiếp đến nhà ăn giải quyết vấn đề ấm no.
Nghe Barron nói đội viên mới phải diễn tập, đây là quy định bắt buộc, mỗi 3 tháng 1 lần. Đi sớm về trễ đem mỗi người đều chỉnh sống dở chết dở. = = Đẩy đủ đào móc được tiềm lực của mỗi người, trong chiến đấu mỗi người nhiều thêm 1 chút thực lực thì cơ hội sống sót càng cao.
Mỗi người ở thành Corina đều là bạn bè vào sống ra chết nên quan hệ với nhau cũng thực hòa hợp, đối đãi với người mới gia nhập như Lâm Hoài cũng xem như là nhân nhượng trẻ nhỏ, phá lệ khoan dung. Từng đứa trẻ nơi này đều là hi vọng tương lai của thành Corina, đều cần quan tâm.
Lâm Hoài không có bạn bè cùng tuổi, tán gẫu cùng 1 đám người lớn.
Dần dần, cũng thành thói quen 1 người. Có lẽ như Frey hình dung, bọn họ là cá thể bất đồng, mới đầu không chung đường, không có điều kiện ỷ lại, không có trụ cột tín nhiệm, đều tự có cuộc sống của chính mình, như vậy cũng không tồi.
Trở về từ nghiệp đoàn y sư thì trời đã tối.
Lâm Hoài trở lại nơi này, ngoài ý muốn thấy Frey đang ngồi cạnh bàn. Frey thấy Lâm Hoài trễ như vậy mới về cũng không nói gì, chỉ đứng lên, trong tay cầm 1 quyển sách ném cho Lâm Hoài, “Không biết có dùng được không nhưng cậu có thể thử 1 lần.”
Lâm Hoài dựa theo chút ánh sáng đỏ như máu cuối cùng trên bầu trời mở sách ra nhìn, là 1 bộ sách về tinh thần lực. Cậu biết tinh thần lực là cái gì, ma pháp sư cần tinh thần lực để chi phối ma pháp nguyên tố, chiến sĩ cũng cần tinh thần lực để khống chế vận chuyển đấu khí, nhưng mà cái này có tác dụng với cậu sao?
Frey cũng không giải thích nhiều, “Đây là người khác tặng tôi, đột nhiên nhớ tới còn có nó. Cho cậu xem, nhớ rõ sau khi xem xong trả lại cho tôi là được.”
Lâm Hoài đem sách ôm vào ngực, cười nói, “Cảm ơn anh.”
“Đừng cảm ơn nhanh như vậy, tôi cũng không biết cậu có luyện được không, nhỡ tốn thời gian mà không có tác dụng gì thì cũng đừng trách tôi.” Frey duỗi thân, “Huống chi ở chỗ nguy hiểm trùng trùng như thế nào, 1 người bình thường đều có năng lực ngang ngửa chiến sĩ cấp 3 4, tôi nghĩ chắc là do thời gian dài di truyền sức mạnh xuống, người thường đã như thế, ma pháp sư càng không thể tưởng tượng được – không có năng lực là không sống nổi. Đến lúc có nguy hiểm cũng đừng mong tôi cứu cậu. Tôi chỉ là không nghĩ 2 người nhanh như vậy chỉ còn 1 người.”
Frey vẫn cường điệu bọn họ là kẻ xa lạ ra sao, Lâm Hoài chả hề ngại chút nào, “Tóm lại vẫn cảm ơn anh, so với không có thì vẫn tốt hơn.”
Frey đi ra, “Thực chiến diễn luyện còn chưa có chấm dứt, tôi phải quay lại.” Dứt lời đã không còn bóng người, thật sự là xuất quỉ nhập thần, chạy nhanh như gió.
Nhưng mà 1 chuyến trở về này của Frey là để đưa sách cho cậu, có phải không ta, đại khái cho dù có hỏi hắn cũng không nói đi.
Lâm Hoài ăn qua cơm chiều rồi trở lại không gian bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu quyển sách này.
Quyển sách này không chỉ kể lại phương pháp bồi dưỡng tinh thần lực mà còn giản lược phương hướng sử dụng tinh thần lực để tham khảo.
Tinh thần lực không giống với lực cảm ứng ma pháp nguyên tố, loại người nào cũng có, còn có thể thông qua rèn luyện không ngừng để lực khống chế trở nên mạnh hơn. Tinh thần lực cũng có chia mạnh yếu, người có tinh thần lực mạnh mẽ đều có ích ở từng lĩnh vực, cảm ứng với ngoại giới cẩn thận hơn, dự cảm cũng chân thật hơn.
Bồi dưỡng tinh thần lực phương pháp đơn giản nhất là thông qua rèn luyện vĩnh viễn, lại tiếp tục rèn luyện, ma pháp sư cùng chiến sĩ có thể thông qua chính xác hóa khống chế sức mạnh nguyên tố của chính mình, người thường có thể tiêu hao tinh thần lực khi tư duy 1 lượng lớn, đồng thời tinh thần lực cũng tăng trưởng thêm. Đương nhiên nếu có thêm 1 ít dược vật trợ giúp tăng trưởng tinh thần lực thì càng tốt.
Về phương hướng sử dụng tinh thần lực, trong sách có gần 1 trang nói về vấn đề này.
Nó nói, tinh thần lực vô hạn có thể cảm ứng được chấn động của ngoại vật, do đó sinh ra mối liên hệ với ngoại giới. Loại liên hệ này có thể làm người ta nhắm mắt vẫn nhìn thấy thế giới, chân thật nhìn được tương lai.
Tinh thần lực vô hạn cường hóa cũng có thể tự mình trở thành ma pháp tinh thần, nằm ngoài 8 hệ sức mạnh ma pháp. Nó bao gồm tinh thần công kích và tinh thần phòng ngự, tinh thần công kích có thể nhiễu loạn lực khống chế của đối phương, phá hủy tinh thần tư duy của địch nhân, tinh thần phòng ngự có thể hình thành hệ thống phòng ngự hoàn thiện quanh mình, sức mạnh đều đã mất đi vẫn dùng được!
Quá mức thâm ảo, Lâm Hoài không có hứng thú, cậu thấy 1 câu, nhất thời 2 mắt sáng ngời – Vong linh ma pháp sư thông qua tinh thần lực để câu thông cùng thế giới Vong linh, đây là 1 loại ứng dụng đơn giản của tinh thần lực.
Dễ hay không Lâm Hoài không biết nhưng cậu thấy pháp sư vong linh có thể câu thông cùng vong linh giới, có thể từ vong linh giới triệu hồi ra sinh vật vong linh, cậu có thể dùng tinh thần lực liên kết với không gian rồi gọi ra thứ mình cần từ trong không gian không nhỉ? Cái này thì mỗi lần dù có việc lớn hay nhỏ thì đều không cần chui vào không gian trốn, dưới tình huống khẩn cấp cũng không cần cố kị không gian bị người ta phát hiện, làm việc cũng không phải suy tính quá cẩn thận, rất nghẹn khuất đấy!
Lâm Hoài tuyết đối sẽ không coi khinh nội dung quyển sách này, có lẽ đây là cọng cỏ cứu mạng của cậu a.
Đặc biệt là trong đoạn nội dung bồi dưỡng tinh thần lực, cậu nghĩ đến chuyện tự nhiên có thêm khả năng dự cảm nguy hiểm, lúc ở ma thú sơn mạch bị Frey công kích đã cứu cậu 1 mạng. Chẳng lẽ là không gian giúp tăng tinh thần lực của chính mình? Nếu thật là vậy thì đúng là kinh hỉ ngoài ý muốn, cầu còn không được.
Rất nhiều thương nhân tiến vào thành, công tác tu sửa trong thành cũng được thuận lợi tiến hành, thành Corina bắt đầu trở nên náo nhiệt lên. Liên tiếp những cửa hàng lớn nhỏ đều 1 lần nữa khai trương, mọi người tẩy sạch đi vẻ mặt bi thương, 1 lần nữa phấn chấn lên. Đây là thành Corina – trên chiến trường sẽ không lui bước cũng sẽ không thương tâm dù chỉ 1 giây.
Sau khi thực chiến diễn luyện của Frey kết thúc không lâu thì trong thành nghênh đón 1 ngày hội náo nhiệt nhất trong năm – tiết hoan duyên. Tiết hoan duyên nghĩa là niềm vui, sung sướng kéo dài, đại biểu cho 1 mở đầu mới. Trong tiết hoan duyên, mỗi người đều có thể làm chuyện mình muốn mà không dám làm, chỉ cần không quá đáng người khác không thể trong hôm đó mà cự tuyệt, còn phải phối hợp với đối phương.
Ví dụ như bái ai làm thầy có thứ gì muốn học đều hỏi xong trong 1 ngày hay bày tỏ với người trong lòng, cũng có thể bày 1 ít trò đùa dai, người bị chỉnh dù đã biết cũng làm bộ như không biết.
Tóm lại chính là ngày rat ay trước thì lợi, 1 ngày tự do điên cuồng.
Frey từ sáng sớm đã không thấy bóng dáng, không biết chạy đi chỗ nào.
Lâm Hoài còn chưa có ngủ no chợt nghe thanh âm của đội trưởng Barron râu xồm, “Luxi, đừng ngủ nữa, hoạt động của chúng ta cực kì cực kì thú vị nha!
Lâm Hoài nhu nhu ánh mắt, cậu rèn luyện tinh thần đến khi tinh thần hư thoát, hiện giờ chỉ muốn đi ngủ thôi.
Nhưng Barron có vẻ không muốn buông tha cậu, “Yêu cầu hôm nay của tôi cậu không thể cự tuyệt, cho nên đừng ngủ, nếu không sẽ bị trừng phạt đó.”
Lâm Hoài nhất thời tỉnh, cậu tất nhiên biết trừng phạt là cái gì, tùy ý chọn 1 cái nhà vệ sinh công cộng trong thành quét dọn 3 tháng. Cũng không biết ai đặt ra qui định này, cho dù có thể tùy ý chọn lựa nhưng cũng không thay đổi được chuyện phải đi quyét dọn nhà vệ sinh. “Được rồi, tôi dậy là được rồi. Hoạt động gì mà thú vị?”
“Hê hê” Barron đắc ý nở nụ cười, “Đây chính là do ta tỉ mỉ chế định ra, tập huấn hộ vệ thiếu niên nửa ngày, thấy thế nào?”
Sớm biết sẽ là như vậy mà, nhiệt tình của Barron đối với đội hộ vệ đã đến mức người ta không thể lí giải. Lâm Hoài nhanh chóng mặc quần áo, đi giày, “Tập huấn ở đâu?”
“Cửa y sư nghiệp đoàn.” Barron  không nghĩ ngợi nói.
Lâm Hoài cuồng hãn, có phải là ông ta muốn khoe khoang sự lợi hại của đội hộ vệ với y sư nghiệp đoàn không?!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.