Mạnh Thanh Chu ném ta vào ổ cướp, dùng ta đổi lấy bình an cho Chu Nhược.
Ta nắm chặt lấy ống tay áo của hắn, cầu xin hắn đừng bỏ rơi ta.
Hắn bẻ từng ngón tay ta ra, bình thản ung dung.
"Loan Loan, nàng cứ sống tiếp đi, những thứ khác không quan trọng."
Hay cho câu những thứ khác không quan trọng.
Chu Nhược là viên ngọc bích không tì vết, danh tiết không thể bị vấy bẩn.
Còn ta chỉ là một con hát hạ lưu, trời sinh hèn mọn, đáng bị giày vò, không có gì quan trọng.
1.
Ta bị mã tặc lôi kéo, trong lúc giãy giụa, y phục bị mài rách, đám nam nhân đẩy ta ngã xuống đất.
Chu Nhược nép vào lòng Mạnh Thanh Chu, thương hại lên tiếng: "Nếu ba ngày sau không có ai chuộc nàng, các ngươi động phòng với nàng cũng không muộn."
Ta bị người ta giày vò, trong mắt nàng ta lại gọi là động phòng.
Mạnh Thanh Chu lạnh mặt, giơ tay che mắt Chu Nhược.
Hắn nói sẽ đưa một trăm lượng vàng để đổi lấy ta, tên đầu lĩnh cướp thấy có lời, tạm thời tha cho ta một mạng.
Không ngờ cái mạng hèn này của ta lại đáng giá đến vậy.
Khi ta thành thân với Mạnh Thanh Chu, hắn chỉ là một thư sinh nghèo dạy chữ.
Ngày Chu Nhược đến đón hắn, ta mới biết, thân phận thật của hắn là thế tử gia Quốc Công phủ .
Xe ngựa sang trọng dừng ở đầu ngõ nhỏ hẹp, Mạnh Thanh Chu thay sang lại cẩm y.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tan-y/3742663/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.