"Ầm!"
Cả gian thạch đông rung chuyển dữ dội! Mãnh cây vụt bay tứ tung. Chiếc giường của Giang Nam Hạt đang ngồi bị chưởng phong đánh vở ra tan nát.
Núp trong vách đá, Văn Tử Lăng trông rất rỏ, chàng khiếp phục cụ già. Tuy đôi chân đã tàn phế, nhưng công lực vẩn còn dũng mãnh phi thường.
Sau cuộc đụn độ nảy lửa, Giang Nam Hạt té phịch xuống đất, một ngụm máu tươi từ miệng lão trào ra.
Nhìn lại, Tiết Hoa Diễm cũng không hơn gì, bà run run thối lui mấy bước, sắc mặt tái xanh như tàu lá.
Văn Tử Lăng lập tức định đẩy vách đá xông ra.
Bất thần chàng bị Giang Thu Lăng kéo tay giữ lại. Chàng cố vùng vẫy, nhưng không tài nào thoát được.
Kinh ngạc, chàng dùng phép truyền âm hỏi:
- Giang cô nương! Như thế là nghĩa lý gì ?
Giang Thu Lăng vội đáp:
-Chúng mình không thể đi ra được.
- Tại sao thế ?
- Võ công của gia gia so với chúng mình cao hơn mấy chục bậc còn địch không lại. Nêu công tử xông ra, chẳng khác nào đem trứng chọi đá.
Tử Lăng lộ vẻ khinh khĩnh:
- Lập trường của tôi thì khác. Tổ phụ thân yêu của mình bị người khác sát hại mà thản nhiên khoanh tay. Thử nghỉ, còn mặt mủi nào đứng là m người ở thế gian này.
Đôi hàng lệ tuôn trào như xối, Giang Thu Lăng phân trần:
- Thật tôi không còn biện pháp nào hơn, chính gia gia đã căn dặn như thế.
- Lệnh tổ phụ biết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tam-kiem/2167528/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.