Tiếng nổ vang rền từ trong sơn động vọng ra làm hai người cả kinh
Nhứt Thóc Dã Tẩu cả kinh kêu lên:
- Hãy nhanh rời khỏi động.
Vừa nói xong lão liền nhảy tạt né tránh, Tử Lăng cũng vội vã bắn mình nhảy xéo về một góc động né tránh.
Tử Lăng có vận thần công lắng nghe, nhưng cảnh vật vụt trở lại yên tính lạ thường. Cửa động vẫn y như lúc ban đầu, không một bóng người, cung vẫn không một vật chi khác lạ.
Tử Lăng thầm nghi:
"Có lẽ một mảnh đá cực lớn, bất thần sụp đổ, nên mới gây ra tiếng nổ dữ dội như thế".
Vì quá gấp rút, nên hai người ẩn nấp cách nhau một khoảng khá xa, trước mặt Tử Lăng cỏ dại mọc ngang ngực, giây leo chằng chịt, chắn mất cả lối đi, nên chàng không tài nào nom thấy được chỗ lão già ẩn nấp.
Một thời gian trôi qua, cảnh vật vẫn yên tĩnh không thay đổi, chỉ thỉnh thoảng từ xa đưa đến một ngọn thu phong rung nhẹ lá cây rừng, khua lên nghe xào xạc.
Chàng không thể nhẫn nại được nữa, liền dùng phép truyền âm nhập mật, hướng về phía ẩn nấp của lão già, ướm hỏi:
- Lão tiền bối, bên ấy có xảy ra việc gì hay không?
Không nghe thấy tiếng trả lời.
Tử Lăng ngạc nhiên không ít, chàng hỏi tiếp:
- Lão tiền bối! Có nghe thấy tiếng của tôi không?
Vẫn không nghe thấy tiếng trả lời.
Tử Lăng cũng nghi hoặc vô cùng, khoảng cách của hai người chỉ có vài trượng, hà tất dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-tam-kiem/2167495/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.