Edit: Qiezi
Ngày hôm nay là đại thọ năm mươi của phụ thân Vân Bình, tâm trạng y rất phức tạp, không dám nhìn tình cảnh thê thảm của phụ mẫu cùng huynh đệ.
Lúc y rơi vào tay Tần Phượng Lai, không ít lần bị hắn dùng phụ mẫu và nhị đệ uy hiếp.
Y đột nhiên mất tích, bọn họ sẽ vì tìm y mà lo lắng nhỉ?
Nếu như biết y rơi vào tay Tần Phượng Lai, bị đối xử như thế, bọn họ có đau lòng không? Y rất sợ bọn họ sẽ liều mạng với Tần Phượng Lai, bởi vì bọn họ không phải đối thủ của hắn. Y cũng sợ khi Tần Phượng Lai hành hạ y thì hắn đã sớm hạ độc thủ với Vân gia.
Cửa Vân phủ không vắng vẻ như y nghĩ, mà là vô cùng náo nhiệt.
Người đến người đi, tặng lễ, chúc mừng nối liền không dứt.
Tiếng pháo, tiếng chiêng trống vang vang.
Gương mặt mọi người đều mang theo vẻ vui mừng.
Nhị đệ Vân Phong mỉm cười mang theo chúng gia đinh hộ vệ tiếp đón tân khách lui tới.
Vân Bình xanh xao ốm yếu, thân thể mỏng manh, bước tới gọi: “Nhị đệ.”
Ai ngờ Vân Phong thấy y lại không vui vẻ đón tiếp, trái lại biến sắc, không vui vẻ như khi đối với những người khác.
Vừa ghét bỏ, lại vừa âm trầm.
Điều này khiến Vân Bình rất giỏi nhìn sắc mặt người khác cảm thấy buồn bã, trong lòng nặng trĩu.
“Sao ngươi lại tới đây?!” Giọng điệu rất không tốt, giống như y không nên xuất hiện ở nơi đây.
Vân Bình mờ mịt hỏi: “Đại thọ năm mươi của phụ thân, ta không nên tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-rang-nguoi-da-tay-trang/57146/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.