Sở Lâm Lang suy nghĩ một chút, với sắc mặt khó coi của đại tỷ phu vừa rồi, giờ mình qua đó trú tạm, chỉ sợ sẽ làm khó đại tỷ, chi bằng trước tiên cứ tìm quán trọ ở tạm đã.
Chỉ là trời đã muộn thế này rồi, trong thành cũng giới nghiêm, dường như là đang bắt người nào đó, cho dù nàng có gõ cửa quán, quán đó cũng sẽ vì tránh họa mà không chịu mở cửa nhận khách lúc nửa đêm...
Đúng lúc này, Tư Đồ Thịnh lên tiếng: "Nàng bảo xa phu quay lại đầu phố vừa đi qua, vừa khéo sẽ đến ngõ Tập Tuệ, đêm nay ta có công vụ nên sẽ không về, nàng và nha hoàn cứ yên tâm nghỉ ngơi ở chỗ ta."
Nói xong, hắn liền quay đầu ngựa tiến về phía trước, cuối cùng còn nói thêm một câu: "Chìa khóa vẫn để ở chỗ cũ, nếu tiện thì xin nàng giúp ta làm bữa sáng..."
Không đợi Sở Lâm Lang từ chối, hắn đã dẫn người chạy đi xa rồi.
Sở Lâm Lang bị Tư Đồ Thịnh không câu nệ khách khí làm cho tức cười! Có ai giữ khách kiểu này không? Lại còn không thể ở không mà phải làm bữa sáng cho hắn ta?
Nhưng giờ cả thành đang náo loạn, nếu làm bộ dáng kiêng dè tránh hiềm nghi thì thật sự phải ngủ ngoài đường mất.
Nàng giờ đã không phải là phu nhân của nhà ai nữa rồi nên cũng không cần quá để ý thanh danh của phụ nhân gì nữa.
Hơn nữa Tư Đồ Thịnh là một người không dính nữ sắc như vậy, ngay cả tiểu thư Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-quynh-chi/3556381/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.