Ngày đông giá rét, Sở Lâm Lang co ro trong xe ngựa suốt một canh giờ, hai chân đã tê cứng.
Trước khi ra cửa, nha hoàn Hạ Hà đã chu đáo nhét cho nàng hai cái lò sưởi tay, trên người cũng đắp thêm chăn. Nhưng ngồi lâu máu không lưu thông, hai chân nàng đã tê buốt từng cơn.
Nàng thở dài, lấy từ trong lòng ra một mai rùa cũ kỹ, nhẹ nhàng lắc lư, tiếng đồng tiền leng keng bên trong cũng khiến tâm trạng bình tĩnh hơn không ít.
Đúng lúc nàng cất mai rùa đi, định từ từ duỗi thẳng hai chân, bên ngoài xe có tiếng nha hoàn thấp giọng: "Đại nương tử, xe ngựa của phủ Trương đến rồi!"
Sở Lâm Lang nghe vậy, cũng không để ý hai chân vẫn đang đau buốt như kim châm, vội vàng nhặt hai gói trà bên cạnh, nghiến răng đứng dậy, thậm chí không cần nha hoàn phải dìu, tự mình nhảy xuống xe ngựa, vội vã hướng về phía chiếc xe đang từ từ lăn bánh tới, cất cao giọng: "Có phải là Lâm nương tử của phủ Trương không?"
Người đánh xe thấy có người chặn xe liền ghìm cương ngựa lại. Sau đó, tấm màn xe hơi vén lên, một phụ nhân bốn mươi tuổi đánh giá từ trên xuống dưới phụ nhân xinh đẹp đang đứng bên đường.
Sau một trận tuyết mới, thiếu phụ trẻ tuổi khoác áo choàng đỏ hải đường, má hồng môi đỏ đứng cười bên đống tuyết, thật giống như cành mai lạnh lùng kiều diễm, chói mắt người ta...
Sở Lâm Lang giãn mặt mày, nở nụ cười ngọt ngào, giơ cao hai gói trà trong tay:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-quynh-chi/3553601/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.