Trên đường trong cung không có một ai, Dục Trăn vững vàng đi xa một chút, mới dần bước chậm lại, trong lòng mơ hồ có chút luống cuống.
Trận giao hoan kịch liệt vừa rồi làm cho hắn có chút mơ hồ, nhưng mà cái tên hắn kêu ra ban nãy rõ ràng là Liên Nhi.
Ôm Hoàng đế trong lòng đã là chuyện làm cho người ta kinh sợ, vậy mà tại thời điểm đó còn cho rằng mình đang ôm người khác, ngoài miệng cũng kêu tên người kia, việc như vậy sẽ có hậu quả gì Dục Trăn cũng không dám suy nghĩ.
Nhưng mà cảm giác bị Phượng Thương tính kế lại làm cho hắn có chút khó chịu, bớt đi một phần luống cuống, lại nhiều hơn một phần tức giận.
Vừa đi vừa suy nghĩ, bất tri bất giác đã đi đến cửa cung, dọc theo đường đi Dục Trăn theo bản năng lẩn tránh người khác, lúc này ở cửa cung lại gặp một ông lão khoảng bảy mươi tuổi, vừa nhìn thấy hắn liền bước lên nghênh đón, rõ ràng là đứng chờ ở đây, hắn muốn trốn cũng không trốn được.
Thu lại biểu tình, Dục Trăn bước lên phía trước mỉm cười nói: “Thật là khéo quá, ta đang định hai ngày nữa sẽ đến nhà Lưu đại nhân uống chén rượu nói ít chuyện cũ, bây giờ lại gặp ngay lão nhân gia ngài”.
Ông lão kia cười ha hả, vừa khoát tay mời Dục Trăn bước qua một bên vừa nói: “Tĩnh vương muốn tìm lão phu, vừa đúng lúc lão phu cũng có chuyện muốn tìm Vương gia ngài”.
Dục Trăn cảm thấy ngạc nhiên, nhưng trên mặt vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-nhuoc-thanh-hoan/2212869/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.