Đào Nhi nơm nớp lo sợ mang theo một giỏ thức ăn, theo sau một tên thái giám mập lùn.
Dọc đường đi tên thái giám này không ngừng lặp đi lặp lại chuyện cần làm. Thế nhưng nàng vẫn không hiểu.
Thế tử của Vĩnh Minh thái tử mới từ dân gian trở về, tại sao phải nhất định là nàng làm cơm nước cho hắn? Lại nhất định là tự nàng phải đưa tới, điều này không thể nào lý giải được.
“Bên này!”. Tên thái giám kia đứng bên một bụi cây, vẻ mặt bất thiện ngoắc ngoắc.
“Vâng, vâng!”. Đào Nhi vội vã lên tiếng, chạy tới, thấy hắn chui vào trong bụi cây, lại càng cảm thấy kỳ quái, cũng không dám hỏi, cúi đầu nơm nớp theo sát.
Đi qua bụi cây, liền có thể thấy được một cung điện không lớn, trước cửa có treo một cái bảng hơi cũ, trên đó viết là Hoán Trì cung. Đào Nhi theo thái giám đi vào, thấy dọc theo đường đi đều có thị vệ cải trang vặn hỏi, làm cho nàng càng khẩn trương hơn, hai người đi qua tiền viện, phía sau cung điện là một tiểu viện nhỏ. Tên thái giám kia đi vào trước, Đào Nhi đứng ngoài nghe hắn cao giọng nói: “Nô tài tham kiến thế tử!”.
Không nghe thấy bên trong có thanh âm trả lời, một lát sau, tên thái giám kia liền quát gọi: “Còn không mau tiến vào? Đứng ngốc ở đó là gì!”.
Đào Nhi cả kinh, vội vã cầm giỏ thức ăn đi vào, tò mò len lén ngẩng đầu, liền bật thốt lên: “Tiểu Liễu!”.
“Làm càn! Một nha đầu nhỏ bé, ai cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-nhuoc-thanh-hoan/2212800/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.