Cái gì gọi là “Thần long kiến thủ bất kiến vĩ”? Nhìn gia giata thì biết, sau khi ông bất ngờ trở về, ông lại bất ngờ đi rồi... Không khỏihoài nghi, sứ mệnh của ông có phải là đuổi tất cả những người bên cạnh ta đi,sau đó để lại ta một mình cô đơn? A, đây có phải là bởi vì, ông không thích chacùng nương ta? Có tính là một loại trừng phạt đối với ta hay không?... Sắp đếntết, cứ như vậy, một người thân cũng không ở bên người sao? Có điều, đây cũngkhông phải là lần đầu tiên...
Hô, chợ cũng thật náo nhiệt. Tuy rằng mở cửa tiệm rất trọngyếu, nhưng mà sắp đến tết, mua đồ tết quan trọng hơn, cho dù chỉ có một mình,cũng không thể quá vắng lạnh. Ta nhìn nhìn người ta tấp nập trước mặt. Ừm, trấnkế bên mỗi năm họp chợ một lần, thật đúng là không giống ngày thường, nhìn nhưvậy, có thể còn náo nhiệt hơn so với năm trước.
“Đinh tỷ tỷ, ta muốn mua pháo bông!” Khách Ức vui vẻ nói.
“Không được, lãng phí.” Pháo bông, đó không phải là giống nhưđốt tiền sao?
“Đừng mà... mua cho ta a...”
Biểu tình gì vậy? Ngươi là một nam tử mười sáu tuổi lớntướng, gần đây còn cao hơn ta, không cần dùng biện pháp liều chết quấn quýtđược không?
“Được rồi được rồi, mua xong những thứ này rồi nói sau.” Cảnkhông được.
“Tỷ tỷ tốt nhất!” Khách Ức ngay cả trong mắt cũng lấp lánhsáng.
Ta thở dài, nhìn đống người trước mặt, hít sâu một hơi. Họpchợ cuối năm, ta đến đây!
...
Ta đã biết, năm nay thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-khach-cu/1919714/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.