Cả buổi sáng mọi người liền một mực bận việc luyện võ trường.
Nhược Ngâm làm huấn luyện viên. Lý Phúc ở bên ân cần bưng trà đưa nước cho Nhược Ngâm. Ngay cả Liệt ( con chó của Thế Công đóa, nhớ hông!!) cũng bị hạ lệnh ở đây chạy ngược chạy xuôi nhặt tên ta bắn lệch.
Nhẹ nhàng nhất đại khái chính là Tông Thế Công, chỉ phụ trách giám sát thét to vài tiếng.
Thống khổ nhất tự nhiên là ta, kéo cung kéo đến tay đều sắp rút gân.
Sắp đến buổi trưa thì Lý Phúc đề nghị nói: “Mọi người mệt mỏi vừa đến ngọ, nếu không buổi trưa đến Vạn Hoa lâu vừa nghe nhạc vừa dùng bữa, thoải mái a.”
“Tốt!” Ta người thứ nhất phụ họa nói.
“Vẫn là tiểu Thọ hiểu chuyện.” Lý Phúc vui rạo rực nói, “Ca cơ ở Vạn Hoa lâu là Trường An đệ nhất danh cơ. Thử nữ phong tư dịu dàng, xướng một khúc 《 hậu đình hoa 》càng nhiễu lương ba ngày, tuyệt không để các ngươi thất vọng!”
Hậu đình hoa? Này không phải nhắc đến cái bình không ra cái bình kia sao? Ta mặc kệ xướng cái gì hậu đình hoa, dù sao ta cũng lập tức nghĩ đến “Hậu đình hoa” trên người chính mình.
Lý Phúc cũng không phải người ngu, thấy sắc mặt ta thoáng cái âm trầm, lập tức minh bạch ý tứ, sửa lời nói: “Vừa mới lên ngọ lại nghe nhạc trái lại có chút phiền muộn. Vẫn là, hôm nào, hôm nào có nhàn tình dật chí (*) thì đi đi.”
Cuối cùng bốn người chính là an an phận phân ở Tông phủ dùng bữa.
Nhưng thấy trên bàn chủng loại thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-huu-dong-nhan-mau-bat-tau-dam-my-lo/1632812/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.