Trời còn chưa sáng, đàn gà trong viện đã hăng hái kêu tục tục chiếp chiếp, mặc nhiên không buồn khẽ khẽ nhỏ tiếng vì hài tử đêm qua lần đầu uống rượu nên giờ đương nằm bẹp trong phòng, đầu đau ê ẩm. Con gà trống duy nhất xem chừng đợi lâu vẫn thấy hai gian phòng đóng kín cửa, lại rướn cổ gáy vang lần nữa.
Cạch một tiếng, có người bước ra, đám gà mái vội lập bập chạy tới, Đường Tử Ngạo thoáng nheo mắt, toàn thân tản ra một luồng khí lạnh lẽo, mấy con gà chỉ muốn đòi cưng nựng xem chừng cũng thấy khác thường, hoảng hồn chạy tán loạn tứ phía, vỗ cánh phành phạch, lông gà bay tung khắp sân.
Trong phòng vọng ra một tiếng gắt ngủ khe khẽ, Đường Tử Ngạo nhìn đàn gà đang túm tụm trong góc sân, hắn cúi xuống nhặt mấy hòn sỏi dưới đất, vừa lúc phòng bên Trịnh Viễn Kính đẩy cửa bước ra, trông bộ dạng hắn, liền hỏi: “Nhiễu Tiểu Gia ngủ phải không?’
Đường Tử Ngạo gật đầu, buông thõng cánh tay bên người, Trịnh Viễn Kính nhanh nhẹn thò tay bốc một vốc hạt từ trong cái máng đá cạnh cửa rồi đi ra góc sân, vãi xuống đất, khẽ gọi: “Qua đây ăn nào.”
Lại tới cái chòi nhỏ kế bên, Trịnh Viễn Kính thò tay vào trong ổ rơm, nhặt ra mấy quả trứng gà rồi quay lại cười với Đường Tử Ngạo còn đang đứng trên thềm: “Hãy còn nóng, để lát nữa luộc cho hắn với nương hắn ăn.”
“Đường Tử Ngạo, ngươi vào đây một lát được không?” Giọng Tiết Uyển Nghi yếu ớt vọng ra từ trong phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-hong-y/2099550/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.