Mấy ngày gần đây, kinh thành xem ra rất khẩn trương, náo nhiệt, thị dân đi trên đường đều mang một bộ dạng gấp gáp hoang mang, nhất nhất phòng vệ, mà trời còn chưa tối phố chợ, quán hàng đã không một bóng người, tuyền một mảnh tịch mịch.
Tháng trước, Hoàng thượng vừa qua thọ thần bốn mươi tuổi đột nhiên sinh bệnh nặng, nghe đâu còn không thể lâm triều sớm, ngày ngày chỉ nằm trên giường, bao nhiêu dược liệu trân quý không ngừng đưa vào cung, nhưng vẫn chẳng thấy tin lành truyền ra, bách tính tầm thường vô pháp biết được tin tức đích xác, chỉ có thể cố sức dò hỏi từ những người thân thích làm nô bộc trong phủ các quan viên rồi lần lần truyền tai nhau.
Hoàng thượng đăng cơ từ năm hai mươi ba tuổi, qua bao nhiêu năm vẫn được xưng tụng từ quân*, dân chúng không nhìn vào chuyện gì trọng đại, chỉ biết bọn họ được an bình độ nhật*, thuế nộp không nhiều, ít bị trưng binh*, chiến tranh không gặp, vậy vị Hoàng đế tại vị hẳn nhiên là hảo Hoàng đế. Bởi vậy bách tính đối với vị Hoàng đế chính trực tráng niên hiện giờ đều một lòng mong muốn hắn có thể bình an vượt qua kiếp nạn, thuận lợi bình phục, nhà nhà mua thêm bát hương, thành tâm thắp nhang cầu xin trời đất phù hộ đương kim Hoàng đế.
Ngay giữa thời khắc khẩn cấp này, Thái tử vừa vặn lại không ở trong kinh, sau thọ thần Hoàng đế, hắn đã bị phái tới biên cương cùng với đại tướng đương triều là Thù tướng quân trấn áp quân Lôi quốc vẫn thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-hong-y/2099529/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.