“Yến Vũ! Em ra ngoài một lát nha!”
Lý Lạc mặc váy kiểu sơ mi dài tay qua đầu gối, mang theo cái túi xách nhỏ
chạy xuống lầu rồi đến bên sô pha. Yến Vũ ngừng hút thuốc, nghiêng đầu nhìn cô đang tiến tới ôm mình từ phía sau.
“Em gặp ai sao?”
Gần đây mình cứ không ngừng nghĩ đến chuyện đó, không hiểu sao vẫn luôn sợ Lạc Lạc sẽ xa mình bất kì lúc nào.
“Em gặp Hoa Lan! Anh còn nhớ cô ấy không?”
Hắn đương nhiên không quên được người này, người đã từng có ý định muốn phản bội hắn. Chỉ là bây giờ thù hận giữa hắn và Lý Thành giảm đi nhiều, khi nhớ tới cũng không còn quá nghiêm trọng.
Ngửa cổ ra để Lý Lạc ôm lấy mình, hắn nhẹ nhàng hỏi.
“Con người đó lòng dạ khó lường, em còn muốn đi gặp cô ta?”
Cô cúi đầu, dịu dàng gặm lấy môi hắn rồi nói.
“Cô ấy không xấu như anh nghĩ đâu! Hôm qua em vô tình thấy cô ấy ở ngoài đường, nên muốn tìm gặp để hỏi thăm thôi!”
Yến Vũ ngoài mặt tỏ ra bình thường, nhưng hắn lại không hề muốn Lý Lạc bước chân ra khỏi Thần Doanh. Hắn sợ cô tiếp xúc với nhiều người, sợ rằng người tên Vương Thiên Nhị kia thật sự là cha ruột của cô. Nếu như hai người họ nhận nhau thì hắn phải làm thế nào?
Hắn cố gắng tự trấn an mình, dằn nén nỗi lo xuống mà hỏi.
“Có cần cho người đi theo em không?”
Lý Lạc lắc đầu.
“Không cần đâu mà! Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-em-lam-loan/3730061/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.