Yến Vũ có vẻ không ngạc nhiên gì mấy, cũng không tức giận khi nghe nói người của mình nắng mưa thất thường.
Ở Hoa Thanh này, bất luận là các cô gái trước đây có tên gì đều không quan trọng. Một khi đã bước chân vào đây, mọi người đều phải đổi tên.
“Gọi Hoa Mi xuống tiếp rượu.”
Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, hắn mới quay sang để mắt đến thái độ của Lý Lạc.
Cô không thích nơi này, vì nó quá ồn ào và có những hình ảnh bẩn mắt.
“Sao vậy? Không thoải mái à?”
Nhìn vào mắt Yến Vũ, cô trả lời rất thẳng thắn.
“Đúng vậy. Tôi không thích chỗ này.”
Hắn im lặng không nói gì, cứ vậy uống cạn ly rượu rồi lại bất ngờ đứng lên.
“Vậy thôi! Chúng ta về!”
Cô ngơ ngác ngước lên, bóng dáng cao lớn của hắn che đi chùm đèn pha lê màu sắc trên đỉnh đầu.
Hắn thật sự không có ý định đó sao?
Hắn chưa từng nghĩ sẽ đưa một cô gái còn trong trắng như cô vào nơi này?
Lý Lạc vô thức đứng dậy rồi đi theo Yến Vũ, cùng lúc này thì người được gọi với cái tên Hoa Mi vừa xuống tới.
Cô ta trông thấy hắn rời đi, nhưng cũng không có ý định gọi để giữ chân lại. Điều đáng nói rằng bên cạnh hắn lần này còn có một cô gái. Không cần hỏi cũng đủ để biết, cô gái này so với cô ta và người ở Hoa Thanh không giống nhau.
“Anh muốn gì?”
Vừa ra khỏi họp đêm, Lý Lạc đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-em-lam-loan/3714612/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.