Nghĩ thầm Tô Vân Thanh phản kích đại khái là vì những lời nhận xét không đúng của anh, Mục Uyên lựa chọn bỏ qua vấn đề này, lực chú ý trở lại trọng điểm.
Anh không có nói đông nói tây, mà tính toán nói thẳng vào chủ đề.
Nhưng mà đầu tiên muốn khen một chút, "Chúc mừng cậu đứng đầu quân huấn."
Tô Vân Thanh sắc mặt không đổi, nói, "Cảm ơn."
Mục Uyên nói tiếp, "Mục Bân về nhà đã nói lại phần huấn luyện bên ngoài, không nghĩ tới thực lực cậu mạnh như vậy, nói vậy, vị trí thủ tịch sau khi chính thức khai giảng, chính là thuộc về cậu."
Tô Vân Thanh híp híp mắt, cậu không làm ra vẻ chức thủ tịch có hay không đều được.
Học sinh trường đại học quân đội không tranh đứng nhất, không mấy về nhà làm nước tương đi.
Nhưng mà đột nhiên được anh trai của bạn học khen, không thể dễ dàng khẳng định được.
Vì thế Tô Vân Thanh khiêm tốn trả lời, "Tôi cũng không mạnh lắm, chỉ là những người cạnh tranh khá yếu thôi."
Mục Uyên: "..." Những lời này thật sự không có cách đáp trả.
Anh cảm thấy Mục Bân thua người này, cũng không oan uổng, mặt khác không nói, chỉ cần cái kỹ năng kiêu khích này, cũng có thể đạt điểm tối đa.
Tô Vân Thanh thấy đối phương trầm hẳn xuống, cũng không thèm để ý, mà thoải mái chủ động hỏi vài câu, hỏi một số vấn đề mà tra tư liệu cũng tìm không ra đáp án.
Đã có một học trưởng kinh nghiệm phong phú ở chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-da-thiet-lap-hinh-tuong-nhung-khong-nhap-vai-duoc-thi-phai-lam-sao/2901508/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.