Mục Uyên một bên cười tủm tỉm làm đăng ký, một bên dẫn học đệ nhỏ đi quanh doanh trại một vòng.
Anh chủ yếu là giới thiệu bạn đồng hành cho mọi người, thêm vào đó muốn nhấn mạnh mối quan hệ giữa hai người.
"Cha mẹ của chúng tôi đều gặp mặt rồi."
Tất cả binh lính: "?!"
Mày Tô Vân Thanh hơi giật giật, cậu cắt ngang lời nói khi Mục Uyên chuẩn bị kể chuyện của mình, cố gắng giữ lễ phép, nói, "Xin lỗi, tôi có thể xếp hành lý trước không, cho hỏi kí túc xá nằm ở đâu vậy?"
Mục Uyên ngẩng người, ngay sau đó khóe môi cong lên, "Sinh viên à, nơi này không có kí túc xá, chỉ có lều trại, đã là đãi ngộ tốt nhất rồi, trong tình huống bình thường, chúng ta chỉ có thể nằm ở rong bụi cỏ, đắp chăn không khí thôi."
Tô Vân Thanh không để ý lời nói mang theo vài phần trào phúng của đối phương, cậu thuận thế hỏi, "Vậy tôi ở lều nào, yêu cầu tự dựng sao?"
Mục Uyên nâng tay lên, chỉ vào một cái lều đen rộng rãi... Bên cạnh có cái lều trắng nhỏ, "Thấy không, là chỗ đống kẹo bông gòn kia, cho cậu đó."
Tô Vân Thanh: "..."
Nếu không phải mấy năm gần đây, Mục Uyên luôn thân thiện lịch sự hỗ trợ cậu khi có thắc mắc, thì cậu nghi ngờ đối phương nói những lời thế này, là muốn bị tròng bao tải đúng không?
(*) ý là muốn bị đánh ấy=)
Thích bao tải màu tím đậm à?
Sau khi vất vả mới có thể để hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuy-da-thiet-lap-hinh-tuong-nhung-khong-nhap-vai-duoc-thi-phai-lam-sao/2901501/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.