ღღღ
“Có cái này cho anh…” Ngụy Cửu từ trong túi lấy ra một lọ thuốc nhỏ đưa cho Ngụy Thất, “Khi nào muốn giúp em, thì uống nó.”
“Là gì vậy?” Ngụy Thất cất lọ thuốc kia vào túi.
Ngụy Cửu nhún vai: “Dù sao nó cũng không có hại cho sức khỏe đâu.”
“… Ngụy Cửu?”
Ngụy Thất nhanh chóng quay đầu lại, Ngụy Đại đang đứng tại cửa.
Ngụy Đại mặc bộ đồ Tây màu đen như mọi khi, điều này khiến Ngụy Đại thoạt nhìn càng thêm chỉnh tề, thiết kế eo áo không chiết lại cộng với chiều cao khiến Ngụy Đại càng thêm mạnh mẽ, căn bản không thể nhìn ra đó là một phụ nữ.
“Ồ, đã lâu không gặp,” Ngụy Cửu nghiêng đầu, giơ tay lên chào hỏi.
Ngụy Đại cầm kính: “… Cô không nghĩ tôi sẽ ở đây hả?”
“Hoàn toàn ngược lại,” Ngụy Cửu xoay người, cười thật tươi, một nụ cười khiến người khác cảm thấy băng chảy tan ra. Ngụy Thất chưa từng nghĩ tới sẽ gặp được nụ cười như vậy trên mặt Ngụy Cửu, “Ngoài việc đến tế cho Ngụy Ngũ, tôi tới đây đặc biệt là gặp chị.”
“Vậy xem ra cô tình nguyện theo tôi quay về Ngụy gia rồi?” Ngụy Đại lạnh lùng nói, tay thì chậm rãi sờ sang bên hông…
Động tác của Ngụy Cửu nhanh hơn, Ngụy Thất căn bản không thấy cô ra tay lúc nào, chỉ thấy tay đang giơ lên giữa không trung, mà trên tay Ngụy Đại bị một con dao nhỏ cắm vào, hình như là loại đặt riêng theo yêu cầu.
Ngụy Đại hơi nhíu mày, tuy không đau đến mức phải kêu lên, nhưng vẫn không thể đưa tay vào túi được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuu-sac-tham-boi/1310914/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.