Cố Tiểu Tịch nằm trên sofa trong phòng mình, đôi mắt lam kia khiến y dù trong tiết trời ấm áp vẫn phải rùng mình. Tuy Ngụy Tiếu Khiêm rất đáng sợ, song hình như anh ta cũng không truy cứu mình việc mình tới nhà… Nghĩ vậy, Cố Tiểu Tịch mới thấy yên tâm lại. Y kéo chăn đắp ngang người.
Lúc này đã gần rạng sáng, việc kinh doanh của bar cũng vừa mới bắt đầu, Ngụy Tiếu Ngữ chỉ sợ phải trễ thêm chút nữa mới về. Không ngờ hôm nay vậy mà lại ra tay đánh người, Cố Tiểu Tịch bắt đầu lăn tới lăn lui trong chăn, tâm trạng cũng có chút thấp thỏm. Một thứ mềm mềm đến cọ vào đùi, Cố Tiểu Tịch thò tay vào trong chăn, lôi nó ra. Nó liền kêu lên một tiếng nho nhỏ, sau đó dụi đầu vào cổ Cố Tiểu Tịch.
“Thật yếu quá đi,” Cố Tiểu Tịch vuốt ve lưng Shirley, rồi dùng đầu kẹp Shirley lại. Mèo ta liền bất mãn kêu lên.
“Giờ vẫn chưa ngủ à?” Cố Tiểu Tịch kéo kéo cái đuôi của nó.
Lần này cô nàng càng kêu lớn hơn, dùng đầu dụi dụi cằm Cố Tiểu Tịch, Cố Tiểu Tịch cũng không bắt nạt nó nữa.
Cố Tiểu Tịch nằm trên sofa, để mặc Shirley trên bụng mình cọ tới cọ lui. Lại nói tiếp, tên Thiệu Đình Chi kia thật đáng ghét, thằng nhóc Giang Lai sao lại không biết phân biệt gì vậy… Lúc Cố Tiểu Tịch đang oán trách trong lòng thì cửa bị đẩy ra, Shirley lập tức đứng dậy — tấm chăn liền nổi lên thành một cục tròn như bánh bao.
Ngụy Tiếu Ngữ đẩy cửa vào, nhìn thấy sau sofa chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuu-sac-tham-boi/1310880/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.